Dịch giả: Hoangtruc
Mãi đến một lúc sau, Bàng Hồng Nguyệt mới hiểu ra là Từ Ngôn đang nói đến cái gì, cũng không biết phải làm sao đành giúp hắn lượm mấy khối đá kia về.
Mất hơn nửa ngày, hai người đã nhặt nhạnh gần như toàn bộ khối đá trên bờ sông. Bàng Hồng Nguyệt dùng linh khí mở ra một cái túi nhỏ, dưới ánh mắt kinh ngạc của Từ Ngôn, đống đá chồng chất cao hơn nửa người nháy mắt đã biến mất không còn gì cả.
“Đây chính là túi trữ vật?”
Từ Ngôn đầy kinh hỉ nói: “Thật là một thứ thần kỳ a, có thể chứa người vào được không? Chúng ta bỏ hết tất cả biên quân Đại Phổ vào trong đó, lại mang theo cả Thần Võ pháo nữa. Sau đó ta mang túi trữ vật đến Quỷ Vương môn mở ra. Ha ha, nhất định lão tặc Trác Thiên Ưng kia sẽ bị hù chết mà.”
“Không đựng được nhiều người như vậy đâu, tối đa lắm cũng chỉ bỏ vài con chim trùng nhỏ vào, đến linh cầm cũng không thể bỏ vào trong đó được.” Bàng Hồng Nguyệt đưa túi trữ vật cho Từ Ngôn: “Ngươi đi vào sẽ không còn mạng mà trở ra đâu, coi như sống được thì không gian bên trong cũng sẽ đè ép ngươi mất hết thần trí. Cho nên chỉ có thể bỏ vào mấy con thú nhỏ thần trí không cao, hơn nữa không gian trong đó không lớn, tự ngươi cảm nhận chút là biết.”
Từ Ngôn nhận lấy cái túi nhỏ, vận chuyển linh khí từ đan điền đi vào. Linh khí theo ngón tay hắn đưa vào túi nhỏ, lập tức cảm nhận sự tồn tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099731/quyen-3-chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.