Dịch giả: Trongkimtn
Bên cạnh giường êm, dưới ánh nến, tầm mắt cô gái trẻ cúi xuống nhìn chú bạch ưng nhỏ người đầy vết máu trong lồng ngực. Bạch ưng không nhúc nhích chút nào, thiếu nữ cũng không chút cử động.
Con bạch ưng đã không có sức động đậy, ánh mắt vô thần. Còn Bàng Hồng Nguyệt là bởi thương tâm quá lâu, mê man dựa vào thành giường ngủ mất rồi.
Ngoài cửa sổ, ánh trăng hình cầu chiếu trên đỉnh đầu người thiếu nữ đỉnh đầu, lọn tóc ánh lên như trân châu. Trong khuê phòng tĩnh lặng, mùi máu nhàn nhạt hòa với hương hoa nhẹ trọng điệp giao hòa.
Đứng tại đầu bậc thang, Từ Ngôn nhìn qua thiếu nữ và bạch ưng, trong lòng nhất thời có chút rung động.
Bàng Hồng Nguyệt vốn đã rất đẹp, kết hợp với dáng ngủ lúc này, đôi mi thanh tú vẫn nhíu chặt như trước, khóe môi khẽ cắn, giống như trẻ sơ sinh đi vào giấc mộng, thoạt nhìn hồn nhiên cực kỳ, khiến cho người ta cảm thấy sự yên lặng và an tường từ tận đáy lòng.
Đã qua một hồi lâu, Từ Ngôn mới trừng mắt nhìn, rồi cố ý ho khan một tiếng để phá vỡ bộ dáng làm cho hắn si mê này.
Bị tiếng ho làm bừng tỉnh, Bàng Hồng Nguyệt thấy Từ Ngôn đi lên. Lạ thường là nàng không cãi nhau với hắn, mà chỉ yên lặng nhìn bạch ưng trong ngực, không nói một lời.
"Chưa chết chứ?"
Từ Ngôn đi phía trước đụng đụng, nhìn bạch ưng một cái.
Miệng vết thương đã được băng bó kỹ càng, giờ nó đang hấp hối, không phải băng bó vết thương lại là có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099650/quyen-3-chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.