Dịch giả: Hoangtruc
Trước có vương xà, sau lưng có vũ hạc, Từ Ngôn đang ở trong tình cảnh cực kỳ nguy hiểm. Hắn không mang theo nhiều hòn đá lắm, lại cũng không mang Ngọc Phong đao, tay không tấc sắt rất khó đấu lại hai con linh cầm.
Hiện tại Từ Ngôn rất nhớ Tiểu Hắc, bởi vì Tiểu Hắc có thể đụng bay cả yêu vật cự xà. Đáng tiếc, Tiểu Hắc lại không ở bên cạnh.
Con rắn nhe răng cắn tới, nọc độc xanh phóng ra cắt đứt dòng tưởng niệm của Từ Ngôn.
"Phi Hoàng!"
Từ Ngôn gầm nhẹ, đưa tay đánh phi thạch ra. Hòn đá vừa vặn đánh trúng răng nanh rắn rồi bị bể nát. Vương xà bị đau cũng lùi trở về.
Vương xà vừa rút, vũ hạc sau lưng Từ Ngôn lại nhào tới, mỏ hạc dài nhọn bằng nửa thanh kiếm nhắm thẳng sau lưng Từ Ngôn.
Hắn xoay người, thò tay chụp lấy mỏ hạc, đồng thời tung chân phải một cước đá bay vũ hạc ra.
Hạc kêu lên vài tiếng, hai cánh hơn ba trượng run run vung rẩy, cổ hạc lúc lắc, không chút vấn đề gì. Ngược lại, chân phải của Từ Ngôn lại trở nên vô cùng nhức mỏi.
Chân khí Tiên Thiên quả thật có thể làm nát đá vỡ bia, nhưng lực đạo này chưa đủ để đối phó với linh cầm. Vũ hạc kia có một thân lông vũ sắc bén như đao, cứng rắn như thép nguội, trừ phi bị vặn gãy cổ nếu không rất khó làm nó bị thương. Vương xà bị hòn đá đánh lui lại tiếp tục vây đến, lưỡi rắn phun ra nuốt vào, tìm cơ hội đánh giết.
Cục diện thật khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099643/quyen-3-chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.