Dịch giả: Hoangtruc
Là ưu thương quá nhiều, âu sầu thương thân? Âu sầu này là loại tâm tình mà người Đạo gia không thích nhất. Lúc Từ Ngôn còn ở Thừa Vân quan, có nghe lão đạo sĩ thường xuyên căn dặn phải có lòng dạ rộng rãi, để không bị âu sầu quấy nhiễu.
Nhìn thấy Bàng Hồng Nguyệt thút thít nỉ non, hàng mày kiếm của Từ Ngôn khẽ nhăn lại.
Từ lúc đến Bàng gia, hắn cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Dù bên người có kịch độc nhưng vẫn thoải mái hơn ở Quỷ Vương môn rất nhiều. Tuy thân phận con tin không cách nào sánh với người đang tự do tự tại, nhưng vẫn tốt hơn gấp trăm lần nếu so với việc chờ đợi làm đồ ăn sắp bị làm thịt ở Quỷ Vương môn.
Nhảy ra khỏi đầm rồng hang hổ, đến được nơi bình an, tâm tính thiếu niên sẽ vô tình mà được thể hiện ra. Nói cho cùng, Từ Ngôn cũng chỉ là thiếu niên mười bảy tuổi, cho dù trầm ổn hơn cùng trang lứa rất nhiều nhưng bên trong con người hắn vẫn không tránh khỏi những phút nghịch ngợm. Cho nên hắn mới nhất thời cao hứng cột miệng tiểu bạch ưng lại, khiến Bàng Hồng Nguyệt phải khóc lóc một trận.
Nữ hài tử vừa khóc, Từ Ngôn căn bản không ứng phó được. Hắn rốt cuộc cũng tin rằng, nước mắt nữ nhân có lực lượng kinh khủng.
Có thể hòa tan được cả nhân tâm, quả thật rất đáng sợ!
Từ Ngôn siết chặt tay, định lui về phòng giả bộ ngủ. Do dự nửa ngày, cuối cùng hắn vẫn đẩy cửa gian phòng khách rồi bước vào.
Nghe tiếng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099634/quyen-3-chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.