Dịch giả: Trongkimtrn
Sắp chết, còn “mà thôi” nữa?
Nghe xong, Mai Tam Nương bị dọa sợ tới mức mặt mày trắng bệch, vội vàng quay qua xem xét thân thể Từ Ngôn.
"Sao lại không thấy vết thương? Đệ bị thương ở đâu, chỗ nào thế!?"
Nhìn biểu tình lo lắng của Mai Tam Nương, Từ Ngôn nở nụ cười khẽ. Có Tam tỷ bên người, dù chết đi, thì vẫn còn người giúp mình nhặt xác.
"Là độc, một loại độc rất đáng sợ."
Từ Ngôn gắng gượng ngồi dậy, rồi tiếp tục:
"Đệ sẽ chết ở Quỷ Vương Môn. Tam tỷ, đệ đã giết hết đám Thái Bảo, cái mạng này xem như không lỗ rồi. Nếu như trước khi chết, có thể giết chết Trác Thiên Ưng là tốt nhất, còn nếu giết không được lão, thì cũng muốn cắn xuống một miếng thịt."
"Trúng độc... Không có giải dược sao, là độc gì, so với Câu Vẫn còn đáng sợ hơn hả?"
Mai Tam Nương gặng hỏi với giọng run rẩy:
"Độc Câu Vẫn trong người đệ có thể giải, còn có dạng độc gì mà không giải được? Không phải sư phụ đệ đã dạy rất nhiều phương pháp giải độc sao, mau nói cho Tam tỷ, tỷ sẽ đi tìm thuốc giải. Trong thành Phong Đô rất nhiều tiệm thuốc, nhất định có thể tìm được thuốc giải mà!"
Đúng là có thuốc giải Ô Anh thảo. Đáng tiếc, cây thuốc như Ngư Vĩ liên căn bản không có trong thành Phong Đô này. Từ khi nuốt thứ độc đó, Từ Ngôn sao lại không thử đi tìm dò hỏi tất cả tiệm thuốc trong thành chứ?
Loại kỳ hoa dị thảo đó, vốn không tồn tại trong thành Phong Đô.
"Trong Quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099602/quyen-2-chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.