Dịch giả: Trongkimtrn
Sự thật chứng minh, bảo giáp không dính dáng gì tới tất vớ cả!
Trác Thiếu Vũ rú lên như heo bị thọc tiết, đá vụn trên đỉnh đầu rơi xuống lả tả. Đại Thái Bảo đầy bụi đất lúc này đau đớn đến mức nghiến chặt cả hai hàm răng lại.
Mu bàn chân bị đánh nát, có thể không đau hay sao?
Tuy đau đớn, nhưng lúc này chiến lực Trác Thiếu Vũ vẫn còn, thân thể gã hạ thấp xuống, tay cầm bảo kiếm, bộ dáng như muốn ăn thịt người, còn miệng thì rống giận thét tên Từ Ngôn.
Hạ thấp thân thể, Trác Thiếu Vũ có thể bảo vệ hai chân, miệng chửi rủa chẳng những muốn chọc giận Từ Ngôn, mà còn có dụng ý hô hoán thủ hạ kéo đến.
Bị phế cũng chỉ là một chân mà thôi, chỉ cần chạy ra khỏi lòng núi, Trác Thiếu Vũ chắc chắn sẽ xẻ Từ Ngôn ra làm tám mảnh.
“Phản đồ! Từ Ngôn ngươi là đồ tiểu nhân hèn hạ!”
Trác Thiếu Vũ phẫn nộ quát: “Uổng công ta đối xử với ngươi như huynh đệ ruột thịt, ngươi rõ ràng lại mang ý thí huynh. Hóa ra ngươi không ngu xuẩn, ngươi chỉ luôn giả bộ thành kẻ ngốc, che mắt tất cả mọi người. Ngươi là phản đồ của Quỷ Vương môn.”
Vèo!
Một hòn đá phóng ra khỏi đám bụi đất, đại biểu cho đáp trả của Từ Ngôn.
"Song Tước!!!”
Âm thanh quát to áp lấy tiếng hét của đối thủ, còn ẩn chứa lạnh lùng và sát khí tận cùng. Lúc này Từ Ngôn đã không thèm để ý lòng núi có bị sụp xuống hay không. Trong mắt hắn chỉ có một mục tiêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099598/quyen-2-chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.