Dịch giả: Trongkimtrn
Dương Ca đã trúng một chưởng của lão hòa thượng Vô Trí. Tuy chỉ đánh vào trọng nỗ trên lưng y, nhưng cỗ lực đạo kinh khủng vẫn chấn thương nhị Thái Bảo này. Lúc này, máu tràn ra trên khóe miệng y, ngũ tạng lục phủ sôi trào không ngớt. Nếu không nhờ Trác Thiếu Vũ dìu đỡ, thì ngay cả khí lực chạy trốn y cũng không có.
Kỳ thật Trác Thiếu Vũ đã sớm muốn giao Dương Ca cho người khác, chính gã còn muốn chạy trốn giữ mạng đấy. Tại chỗ hiểm địa dễ chết này, đừng nói là tình huynh nghĩa đệ, dù là thân huynh đệ cũng chẳng thèm quan tâm ấy chứ.
Có Từ Ngôn đỡ y, Trác Thiếu Vũ xem như vứt bỏ vướng víu. Trong miệng nói hai vị đệ đệ cẩn thận xong, gã cũng không quay đầu lại, lập tức xuôi theo lối đi lờ mờ mà trốn mất dạng.
"Nhị ca, chúng ta đi mau!"
Từ Ngôn đỡ Dương Ca, liền lôi túm, tốc độ không chậm. Cái hang to nhất trong động sụp xuống, dẫn tới cả tòa Ngọc Lâm Sơn cũng rung rung. Nơi đây vốn đã bị đào như một tổ ong, một khi xuất hiện chấn động kịch liệt, kết quả thập phần đáng sợ. Nếu cả tòa Ngọc Lâm Sơn đều sụp, đừng nói là mười tám Thái Bảo tiến vào lòng núi, mà ngay cả đệ tử Quỷ Vương môn thủ ở bên ngoài cũng bị chôn sống chung.
Dương Ca bị túm lôi, đi một hồi thì khí huyết cuồn cuộn, há miệng phun ra một ngụm máu tươi. Y biết đang trong hoàn cảnh nguy hiểm, nên gắng gượng bước chân chạy trối chết, đối với việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099596/quyen-2-chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.