Dịch giả: Hoangtruc
Hàn Thiết đao cứng rắn chém vào vai lão hòa thượng lưng còng, đánh cho lão ngã sấp xuống đất. Lực đạo Từ Ngôn ném thanh đao ra có thể nhỏ mới lạ!
Mấy cái tung nhảy, không để đối phương đứng dậy Từ Ngôn đã dẫm thẳng một cước vào chuôi dao nơi đầu vai lão hòa thượng. Vốn đao mới chỉ đâm vào bả vai, một tiếng roạt…tttt vang lên, toàn bộ cánh tay phải của lão bị cắt đứt lìa rơi xuống.
Tiếng kêu thảm thiết chưa kịp vang lên, miệng lão hòa thượng lưng còng đã bị Từ Ngôn bóp chặn lại. Dưới sức lực toàn bộ cánh tay hắn, hòa thượng lưng còng kia giãy dụa thống khổ thế nào cũng không thốt nên được lời, chỉ phát ra được chút ít âm thanh ú ớ.
“Hòa thượng Vô Trí đang lẩn trốn ở đâu?”
Từ Ngôn lạnh lẽo thấp giọng hỏi, nhưng cánh tay vẫn như gọng kìm sắt bóp chẹt lấy hòa thượng.
Hang động này rất lớn, vừa rồi âm thanh va chạm giữa Phi thạch và thiết phật châu bị lan truyền đi xa, lại không nghe thấy tiếng vọng về chứng tỏ hang rất sâu. Với một nơi hắn không rành rẽ thế này, tiếng kêu thảm thiết chỉ có thể khiến kẻ địch phòng bị hơn mà thôi.
Bóp chặt miệng người ta như vậy, là Từ Ngôn đã không định tìm kiếm đáp án. Cũng may Từ Ngôn còn thông minh, nhìn hòa thượng lưng còng còn sức giãy giụa bèn nhặt thanh Hàn Thiết đao lên, đâm thẳng vào tim đối phương.
Đao đâm thẳng vào tim, lão hòa thượng lưng còng coi như chết chắc. Ai bảo vừa rồi một tay còn sót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099590/quyen-2-chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.