Dịch giả: Hoangtruc
Vốn Vương Bát Chỉ đang giả bộ chết. Gã không muốn phải đối đầu với Xà yêu nên trợn trắng mắt nằm đây.
"Vương Bát ca, biện pháp này không tệ, đáng tiếc tư thế không hợp lắm a." Từ Ngôn quan sát cái tuyệt học giả chết của đối phương, nghiêm túc nói: “Có lẽ ngươi nên xoay người lại mới đúng. Bằng không lỡ lát nữa Xà yêu bò qua ngươi sẽ không nhìn thấy.”
“Đúng rồi!” Vương Bát Chỉ đang quay lưng về phía đánh nhau, lúc này vội quay người lại, hai chân hai tay vẫn ôm chặt lấy thân cây trúc.
“Còn thiếu thêm chút máu.” Từ Ngôn nói xong, chạy qua bên cạnh kéo một cái xác vừa bị đuôi rắn đánh bật về đây lúc nãy. Rồi hắn đưa tay lấy nắm cỏ dại quẹt lấy vết máu trên thi thể, bôi lên mặt Vương Bát Chỉ một lớp.
“Bây giờ giống hơn rồi!”
“Phì phì phì!" Vương Bát Chỉ thiếu chút nữa là nôn mửa ra ngoài, cũng không ôm nổi thân trúc nữa, mặt mày gã ủ rũ: “Ngươi đừng có nghĩ ra cái chủ ý cùi bắp như vậy được không Ngôn ca nhi? Bôi máu người chết lên mặt ta, sau này làm sao ta nuốt nổi cơm đây? Phì phì phì!”
Khi Từ Ngôn và Vương Bát Chỉ đang cũng nghiên cứu thảo luận làm thế nào giả chết mới giống thật nhất, thì chính phái đang tập kết trên đỉnh núi hoang bắt đầu rục rịch.
“Đại tiểu thư, đám Quỷ Vương môn đang bị Ngân Quan xà quấn lấy, vậy lúc nào thì chúng ta ra tay?” Người nói là môn chủ Ngọc Kiếm môn Ngọc Như Ý. Nàng này đang cầm song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099525/quyen-2-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.