Dịch giả: Heo ăn hổ
Khi chân trời dần hiện rõ từng mảng mây hình bong bóng cá, Từ Ngôn cũng đã khóa chết cánh cửa đại điện từ phía bên trong, rồi linh hoạt bò từ nóc nhà ra ngoài.
Đại điện không người, chỉ có gạch xanh trải nền sau pho tượng bị mất đi một viên, thay vào đó là một viên châu trong suốt nằm yên tĩnh trong chỗ đất trống nơi viên gạch bị cạy ra. Mái vòm ngay phía trên hạt châu này lại được treo lên một vật phát ra ánh sáng xanh.
Mặt trời chậm chạp bò lên khỏi chân trời, tia sáng cũng chiếu rọi tới phần mái diềm cong bên rìa điện. Nơi đó được cột thêm một sợi dây đỏ, tạo thành một màu đỏ thẫm nổi bật dưới ánh nắng mặt trời.
Sáng sớm này, Từ Ngôn trong lúc dừng lại tại cửa điện, còn để lại gốc Sơn Sâm vừa đào được mấy ngày trước ở cửa điện bị phá hỏng đôi chút kia.
Ò!…Ó!…O!
Trong vườn rau, con gà trống vốn bị Từ Ngôn trói gô miệng bằng sợi dây đỏ cuối cùng cũng được tự do, ngẩng cao đầu cất tiếng gáy. Tiền viện dần xuất hiện bóng người.
“Tiểu Hắc, chúng ta nên đi rồi.”
Vừa mới cởi trói cho con gà trống, Từ Ngôn mở cửa chuồng heo rồi lập tức ôm lấy Tiểu Hắc Trư. Hắn trèo lên tường viện, ném Tiểu Hắc Trư qua bên ngoài.
Tiểu Hắc Trư rơi tự do ngã xuống mặt đất, nó đứng dậy vui mừng hân hoan chạy thẳng ra xa, tiếng khò khè khò khè nghe qua mười phần hưng phấn.
Đứng dạng chân nơi tường viện, tay nắm lấy viên đá dẹp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099461/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.