Dịch giả: Spring_Bird
Bên trong quan tài đá trống rỗng có từng trận gió lớn thổi ra. Chứng tỏ vực sâu bên dưới quan tài đá này có thể thông với bên ngoài.
Vực sâu đen kịt không thấy đáy, không nói gì nhiều, chỉ cần đứng ở trên này nhìn xuống một cái đã thấy rợn người. Cho nên với đề nghị chạy trốn bằng cách tiến vào trong quan tài của Từ Ngôn, chỉ trừ Thiết Trụ trầm ngâm không lên tiếng, còn lại tất cả bọn trẻ đều lắc đầu.
Thật ra không phải chúng không muốn thoát ra, mà nhìn vực sâu như thế nên không đứa nào dám.
Phía dưới quan tài đá không có đường, mà chỉ có một mạng lưới kì dị. Theo đánh giá của Từ Ngôn, miễn là tấm lưới đó có thể chịu được sức nặng của bọn chúng, thì chúng có thể bò qua từ từ, nhưng mà bò ra đến chỗ nào thì hắn cũng không biết được.
Tuy rằng không biết vực sâu dẫn đến đâu, thoạt nhìn cực kỳ nguy hiểm, nhưng đó lại là con đường thoát thân duy nhất vào lúc này. Điều này Thiết Trụ cũng biết rõ, bọn nó đã đào bới suốt một ngày một đêm, đến nó còn kiệt sức. Hiện tại nếu còn muốn đào tiếp đến khi thành lối ra, chỉ e không thể làm nổi.
"Ta đi xuống trước xem xét một chút."
Sau khi Từ Ngôn nhoài người quan sát ở rìa quan tài đá một lúc lâu, rốt cục cũng hạ quyết tâm, quay lại nói đùa với mọi người: "Nếu như ta té xuống, các ngươi cứ tiếp tục đào. Ở đây đã có sẵn quan tài cũng tiện, không cần phải mất công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099453/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.