Thẩm Tư Thần lần nữa mở mắt ra là vì đói bụng.
Rèm cửa sổ buông kín kẽ không cho chút ánh sáng nào bên ngoài lọt vào, trong phòng chỉ có chút ít ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn vàng trang trí gắn trên tường.
Trong không khí dường như có chút mùi hương quen thuộc mà cậu chẳng thể nhớ ra, mùi thanh lãnh như hương tuyết tùng, lại pha chút ấm áp ngọt lịm.
Cậu chớp chớp mắt, từ trong mơ hồ tỉnh táo lại, có lẽ cảm giác quen thuộc quá mức này khiến cho cậu không có chút sợ hãi phòng bị nào khi thức dậy ở một nơi xa lạ.
Cậu nhìn thấy một người đàn ông ngồi trên ghế sô pha đặt cạnh giường, hắn ta ngồi yên lặng giữ nguyên tư thế chống tay lên trán, hình như là đang ngủ gật.
Cậu chỉ định trở mình một chút nhưng tiếng sột soạt của chăn đệm lập tức khiến người kia giật nảy mình, ngay tức khắc quay sang nhìn cậu.
Thẩm Tư Thần có chút ngại ngùng, "Xin lỗi, tôi làm anh thức giấc rồi sao?"
Dù ánh sáng rất tối nhưng dường như cậu có thể nhìn thấy hai đầu lông mày của hắn ta đang nhíu chặt lại, cậu trộm nghĩ, hình như người kia đang không quá hài lòng, có phải câu đầu tiên khi gặp nhau không nên nói một cách thân thiết như vậy hay không.
Cậu ho nhẹ, đổi một cách nói khác trang trọng hơn, "Thật xin lỗi, làm phiền rồi, tôi... tôi không rõ tình hình hiện tại của mình cho lắm. À... Nhưng mà dù sao thì... tôi xin giới thiệu một chút, tôi tên là Thẩm Tư Thần."
Dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-muc-cung-chieu/402836/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.