Bạch Ân tiến đến chỗ của Kiều Cảnh Nam, mỉm cười dịu dàng, "Kiều tổng, lâu rồi không thấy ngài ghé qua."
Kiều Cảnh Nam không nhìn cậu ta, chỉ "ừ" một tiếng, Bạch Ân có chút mất mát trong lòng, thế nhưng ngoài mặt vẫn tươi cười như cũ, cậu ta không ngồi bên cạnh Kiều Cảnh Nam mà chỉ đứng bên cạnh, khom lưng rót rượu, cổ áo sơ mi mở rộng xương quai xanh tinh xảo nửa kín nửa hở.
Tiếc là, từ đầu tới cuối không có ai thưởng thức.
Kiều Cảnh Nam chỉnh lại khăn quàng của Thẩm Tư Thần, mặt mày nhăn lại, "Lẽ ra lúc nãy tôi nên đem thêm áo khoác cho em, ban đêm hơi lạnh."
"Không sao mà, em không thấy lạnh."
Hai người kia hoàn toàn xem Bạch Ân như người vô hình, cậu ta lặng lẽ lui về ngồi cách Kiều Cảnh Nam một đoạn, bày ra dáng vẻ cô đơn đáng thương, ngoan ngoãn đến đau lòng.
Âu Tĩnh Siêu ở bên kia bĩu môi, trước giờ anh ta chưa từng thấy Kiều Cảnh Nam quan tâm ai như vậy đâu, từ lúc bước vào tới giờ chỉ xoay quanh một mình thiếu niên kia, đúng là có sắc quên bạn.
Bên trái là Liễu San San và Trương Tống Lâm, bên phải là Kiều Cảnh Nam và Thẩm Tư Thần, rốt cuộc chỉ có anh ta là lẻ loi một mình, uống rượu cũng không thấy ngon nữa.
Liễu San San bưng chén rượu qua ngồi cạnh Thẩm Tư Thần, cùng cậu trò chuyện. Kiều Cảnh Nam sợ cậu mới gia nhập không quen sẽ buồn chán, ai ngờ thiếu niên trò chuyện với Liễu San San vô cùng hợp ý, cười đến tít cả mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-muc-cung-chieu/402791/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.