Ngày hôm sau, Thẩm Tư Thần theo Kiều Cảnh Nam đi đón Thẩm Tư Vũ, lúc đến nhà Kiều Cảnh Vân cậu còn bất ngờ hơn cả nhóc con lúc mới đến, cậu mang theo mắt chữ A mồm chữ O đi dạo khắp nơi, nơi này so với ngôi biệt thự của Thẩm gia khi xưa cậu ở còn rộng hơn gấp mấy lần, nhìn có vẻ như còn sang trọng và hiện đại hơn rất nhiều.
Đột nhiên cậu thấy áp lực có hơi lớn, trước nay cậu chưa từng suy nghĩ thật kỹ về phương diện này, giữa cậu và Kiều Cảnh Nam có khoảng cách đặc biệt lớn, nếu như... nếu như không có Tiểu Vũ... có phải bọn họ sẽ không thể thuận lợi ở bên cạnh nhau như vậy không.
Thẩm Tư Thần đứng bên cạnh hồ cá ở sân sau, trầm tư suy nghĩ.
Phía sau đột ngột truyền tới cảm giác quen thuộc, vòng tay ấm áp bao bọc lấy thiếu niên, "Nghĩ gì mà nghiêm túc vậy?"
"Em đang nghĩ... chúng ta hình như không xứng đôi."
Kiều Cảnh Nam lập tức đứng thẳng người, xoay mặt cậu lại đối diện với hắn, ánh mắt hốt hoảng thấy rõ, "Sao đột nhiên lại nghĩ như vậy?" Sau đó dường như nghĩ tới cái gì, hắn hơi hạ giọng, có chút mất mát, "Em cảm thấy... tôi lớn hơn em quá nhiều tuổi sao?"
Hắn cũng từng nghĩ qua vấn đề này, thiếu niên xinh đẹp như hoa, trẻ trung tràn đầy sức sống, còn hắn... hắn đã ngoài ba mươi, hơn cậu đến cả chục tuổi, cậu mặc quần áo thoải mái thoạt nhìn chỉ như thiếu niên mười mấy hai mươi, hắn thì lúc nào cũng áo vest, cà vạt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-muc-cung-chieu/402785/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.