"Thần Thần, lát nữa chị của tôi sẽ đến."
Thẩm Tư Thần cúi đầu, lắp bắp đáp lời, "Chủ... chủ tịch sẽ đến đây sao."
Cậu đã ký hiệp nghị bảo mật cùng chủ tịch, thế nhưng hôm qua cậu lại đem chuyện Tiểu Vũ là con trai của Kiều Cảnh Nam nói cho anh ta, tức là cậu đã vi phạm hiệp nghị rồi.
Có lẽ là chủ tịch Kiều đang rất tức giận cho nên mới tới đây giờ này. Cũng có thể chủ tịch đã hiểu lầm cậu dùng tiểu Vũ để đổi lợi ích gì đó với Kiều Cảnh Nam rồi không chừng.
Thẩm Tư Thần bối rối ngồi trên sofa, vô thức cắn chặt môi, ánh mắt đầy vẻ lo lắng.
Kiều Cảnh Nam hạ tầm mắt, hắn không biết chị hai của mình và Thẩm Tư Thần trước kia đã xảy ra chuyện gì, nhưng hình như khi nghe thấy chị ấy sẽ đến thì cậu lại có biểu cảm rất sợ hãi.
Hắn khom người, chống tay lên lưng ghế sofa, giam cậu ở giữa hai cánh tay của mình, nụ hôn ngọt ngào chuẩn xác rơi trên đôi môi đang cắn chặt của cậu, nhẹ nhàng tách hai cánh hoa đào ra.
Kiều Cảnh Nam hơi tách ra một chút, "Em đừng lo, từ giờ đã có tôi ở đây rồi."
Ai cũng không thể mang em rời khỏi tôi, từ nay về sau tôi sẽ không để cho em chịu bất kỳ uất ức nào.
Lời này hắn không nói ra, chỉ tiếp tục dùng nụ hôn nhẹ nhàng an ủi cậu. Hắn sẽ không nói, nhưng sẽ dùng tất cả thời gian còn lại của đời mình để chứng minh.
Nụ hôn này không kéo dài, không sâu, không mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-muc-cung-chieu/274608/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.