Thiệu Tổ nhất thời cảm thấy làm bạn thân với Trần Khai là một quyết định sai lầm. Hắn dập tắt điếu thuốc trên tay, ngẩng đầu nhìn Trần Khai.
"Tôi còn phải làm việc nữa. Chú cứ ở đó tập hút thuốc trước đi."
Trần Khai phẩy tay, đi vào trong công ty. Để lại Thiệu Tổ hút một điếu thuốc mới, đang tò mò quan sát hắn.
Ừm... Mặt mày sáng láng, đồng phục bảnh bao. Trong cơ thể của bạn hắn có hai luồng năng lượng không ngừng tuần hoàn trong cơ thể.
Khoan...
"Khục... Khục..."
Thiệu Tổ miệng ho sặc sụa ngay tức thì. Mắt trợn trắng nhìn Trần Khai.
Cái gì thế này? Tên này là người tu luyện? Tên này bắt đầu tu luyện từ khi nào?
Hay là hắn đang mơ?
Thiệu Tổ tự nhủ như vậy. Hai mắt nhắm chặt một lúc lâu, sau đó lại mở ra.
Ừm... Hai luồng năng lượng vẫn đang tuần hoàn. Hóa tất cả chỉ là ảo giác...
Cái rắm! (Đập bàn)
Thằng này hôm trước mới là người bình thường. Đánh không lại cả đàn bà con gái, nghỉ một ngày lại là người tu luyện? Chú mẹ nó là thiên tài đi?
Một lúc sau, Thiệu Tổ mặt ngưng trọng trầm tư suy nghĩ.
- --
Trần Khai bước vào văn phòng. Tất cả mọi người vẫn đang cúi đầu làm việc, một vài người ngẩng đầu chào Trần Khai một tiếng, nhưng phần lớn vẫn tiếp tục làm.
Hắn đi tới cạnh bàn của mình. Mở máy tính ra, bắt đầu nhập số liệu thống kê vào.
...
Một buổi sáng qua đi, Trần Khai tắt máy tính. Công việc hắn cũng đã hoàn thành hơn phân nửa, cũng không cần phải gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-mot-vi-thien-ton-ve-nha/3809449/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.