An Nguyễn Nguyễn không ngồi ăn được nữa, nàng đứng dậy bỏ chạy.
Hạ nhân biết tiểu thư nhà mình và tiểu thư Lâu gia có giao tình, vì thế đã chuẩn bị xe ngựa từ trước, giờ An Nguyễn Nguyễn mới biết Lâu Tâm Nguyệt đã trở về Cố gia.
“Sao nàng ấy đột nhiên trở về?” Trên xe ngựa, lúc An Nguyễn Nguyễn hỏi An Tiểu Cẩm thì trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một cái đùi gà.
An Nguyễn Nguyễn nhận lấy, dở khóc dở cười nhìn Ôn Hạc Hiên chen lên xe vào phút cuối: “Sắc mặt của cha ta lúc đó nhất định rất phấn khích.”
“Là lão phu nhân của Cố gia sáng nay cố ý sai người đón trở về.” Trên khuôn mặt nghiêm trang của An Tiểu Cẩm có chút ý cười, nàng ta cảm khái nói, “Cô gia nhà chúng ta tuy rằng không đủ thông minh, nhưng mà thật sự đối với tiểu thư rất tốt.”
“Lúc trước Cố An Chi cũng đối xử tốt với Tâm Nguyệt.” An Nguyễn Nguyễn nhớ tới việc này, đùi gà cũng ăn không vô, nàng trả lại cho Ôn Hạc Hiên, lấy khăn thêu lau tay nói, “Rốt cuộc là sao, em nói đi.”
“Tiểu thiếp kia của Cố thiếu gia sinh non, nói là Tâm Nguyệt tiểu thư ra tay, tình hình cụ thể em cũng không biết nữa.” An Tiểu Cẩm nói.
“Quả nhiên…” An Nguyễn Nguyễn không bất ngờ, nhưng khuôn mặt tăng thêm vẻ nặng nề, nhưng nó chỉ duy trì một lát, sắc mặt nàng không được tự nhiên nói, “A Hiên, ta đã ăn qua rồi.”
Ôn Hạc Hiên tỏ vẻ mù mờ: “A Hiên biết, không thể ăn sao?”
An Nguyễn Nguyễn lúng túng nói: “Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-mot-ten-ngoc-la-hoang-de/1799123/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.