Chương trước
Chương sau
Đêm đông giá rét, phố đã lên đèn, tuyết rơi từng đợt là cho người ta buốt hết tâm can. Điểm 1 điếu thuốc trên môi, Lục Thủy Ngân thở dài....
- Nửa năm không về nhà. Cha mẹ vẫn tốt sao?
Là du học sinh tới nơi đất khách quê người, Thủy Ngân hắn có tính cách hướng nội nên sang bên này 2 tháng hắn mới chật vật kiếm được 1 công việc làm thêm. Điểm 1 chút nhìn điện thoại, Thủy Ngân khẽ cười:
- Nếu như ta sinh ra trong thời võ hiệp hẳn là tốt hơn nga. Võ lực làm đầu, mỹ nhân đưa tới, sống sung sướng 1 đời không lo nghĩ.
Nghĩ đến như vậy hắn vội vàng chết tâm, xuyên việt người ai ai cũng là tứ cố vô thân, xuyên qua chỉ có nhẹ nhàng buông thả nhưng hắn bây giờ còn có gia đình. Hơn 19 tuổi không có nổi 1 mối tình vắt vai hay chính xác hơn là hắn quá ngốc để có thể hiểu được chuyện tình cảm nhưng hắn vẫn mong muốn có 1 ngày hắn có thể chân chính biết yêu là gì. Cuộc sống khó khăn bên đất khách, nhiều lúc đi làm về thấy những đôi yêu nhau nắm tay đi trên đường, cơn gió lạnh vút qua làm hắn rùng mình, nghĩ tới 1 đoạn tiểu thuyết mà hắn thường hay đọc:
" Ngày ngày đi làm về nhìn thấy nhưng đôi yêu nhau đang hôn nhau thắm thiết mà tôi không hề có cảm giác bởi vì tình yêu là 1 thứ quá mong manh, những người đang hôn nhau lúc này có thể đêm nay sẽ chia tay thôi, nhưng khi thấy người ta dắt nhau ra từ khu chợ cầm con cá, bó rau làm tôi thấy mủi lòng vì họ thật sự đang hạnh phúc, đó mới thật sự là tình yêu"
Thủy Ngân là 1 con người hướng nội nên hắn thật gần như ngăn cách với cuộc sống bên ngoài, thứ giải toát cho hắn chỉ có thể là tiểu thuyết và game. Hắn thật sự hâm mộ các vai chính trong tiểu thuyết hay trong game, số mệnh của họ đã an bài, phong vân khởi ta khởi theo, phong vân hạ ta vang danh giang hồ, mỹ nữ như mây vờn quanh không hết...
Nhưng có 1 điều xấu hổ là hắn không chơi game bình thường mà hắn chơi game lậu, game thường quá hút máu để hắn có thể chơi và duy trì.
Đang suy nghĩ mông lung, chiếc điện thoại trên tay của hắn nóng lên 1 cách bất thường. Giật mình hắn định ném chiếc điện thoại đi nhưng đã muộn, chiệc điện thoại cũng với sạc dự phòng cùng 1 lúc nổ tung bất ngờ tạo ra 1 thời không loạn lưu cuốn hắn vào bên trong, tại thế giới này đã không còn sự hiện diện của hắn và hắn không bao giờ xuất hiện trong ký ức của ai nữa. Thời không loạn lưu đã sửa đổi thế giới.....
Trung nguyên năm 1000
Trước chân núi ngũ hành, 1 đạo trưởng râu tóc bạc phơ mắt lóe ra kim quang nhìn lên bầu trời nói:
- Thay đổi luân hồi. Xuống dưới chân núi kiểm tra 1 chút đi
Đi xuống núi, lão đạo sĩ nghe thấy tiếng kêu khóc. Nhanh chóng đi tới thấy ở đó là 1 đứa bé mắt có thần đang nức nở, đúng, là nức nở chứ không phải là kêu khóc. Đó chính là Lục Thủy Ngân...
Hắn thật sự xuyên qua, thân thể chưa đủ 3 tháng tuổi mang trong mình tâm hồn của 1 người thanh niên 19 tuổi...
Sau khi xuyên qua, hắn biết mình đang ở thế giới võ lâm truyền kỳ, nhân vật chính là Dương Ảnh Phong bởi vì trong đầu não của hắn có 1 cái hệ thống mang đầy đủ chức năng của game võ lâm truyền kỳ với 1 khí linh hướng dẫn, khí linh nói rằng hệ thống sẽ khởi động khi hắn tròn 5 tuổi. Nghĩ đến cảnh 1 mình lưu lạc ở thế giới xa lạ, nằm ở trong rừng thiêng nước độc, tùy thời có thể chết bất cứ lúc nào làm cho nội tâm non trẻ của Thủy Ngân không thể nào bình tĩnh được. Hắn khóc nhưng bản năng của 1 đứa trẻ 3 tháng tuổi làm hắn khóc to lên làm hắn thật sự rất khổ sở..
Bỗng nhiên hắn nghe có xào xạc, hắn nghĩ thầm rằng thời gian của mình đã hết nên nhắm mắt lại nhưng vẫn nức nở không thôi. Bỗng nhiên vang bên tai hắn 1 tiếng nói:
- Ta và ngươi gặp nhau coi như là 1 loại duyên phận,y bát của ta cũng coi như để ngươi kế thừa đi thôi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.