🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đã hơn nữa ngày trôi qua, Lê Lâm vẫn đang ngồi phía sau Ngọc Thanh Chân Nhân. Nhưng cái tốc độ này làm hắn kinh hãi không thôi. Từng đợt gió cứ thổi thẳng vào đến rát cả da mặt. Hắn phải cúi gập người mà ôm lấy thân ngọc bút để không bị thổi bay mất, đến lúc đấy thì chết oan mạng.

“Chân Nhân, có thể dừng lại một chút không? ta thật không thể chịu nổi nữa rồi” lúc này tiếng gió cứ ù ù bên tai làm hắn phải cố hét lên thật to.

Ngọc Thanh Chân Nhân quay đầu lại nhìn hắn rồi lắc đầu.

“Cứ đi một chút lại dừng lại kiểu này thì khi nào mới tới? Ngươi ráng tí đi, cũng sắp tới nơi rồi”.

Hắn không dám cãi lại, chỉ còn biết ngậm đắng nuốt cay mà chịu đựng. Hắn tự nhủ trong đầu, sau này hắn cũng sẽ ngự không phi hành, giờ mà không quen thì sau này làm sao phi hành được? Thế rồi hắn cố ngồi dậy, để từng đợt gió tát vào mặt nóng rát, mái tóc vốn búi cao cũng xổ hết ra tung bay theo gió. Hai chân hắn co quắp lại thành một hình tròn bao quanh thân ngọc bút để khỏi ngã. Tay thì cố giữ ngực áo để đồ vật bên trong không bị gió thổi cho rớt ra, tay kia hắn nắm chặt lấy cây ô trúc mà cha hắn đưa cho, lúc này được cất kỹ trong một chiếc túi vải, miệng túi thắt lại chỉ để lộ tay cầm ra ngoài.

Hắn cố liếc nhìn xuống dưới. Là sông núi, là làng mạc, là rừng rậm bạt ngàn cứ trôi qua trong tầm mắt hắn. Đây là lần

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-mong-tieu-dao/3789986/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhất Mộng Tiêu Dao
Chương 5: Viên Dương Tông
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.