"Không gồng nổi cũng phải gồng. Cậu không thấy mấy anh chàng khoa Văn bên đại học H đang nhìn cậu sao~~~." Tiểu Âu nhỏ giọng thì thầm lại.
"Mấy tên sinh viên khoa Văn bên trường mình cũng đang lé mắt nhìn đó thôi. Chỉ có điều là mấy tên này có bạn gái hết rồi." Bởi vì ngoại hình không khiêm tốn, vậy nên tiểu Muội cũng bị nhiều ánh mắt đánh giá không kém, nếu là lúc trước chắc chắn cô sẽ tự ti cúi gằm mặt, nhưng Đoàn Lang đã chữa lành nỗi lòng này của cô. Mình là mình, không cần phải tự xem nhẹ bản thân, ngay cả bản thân còn khinh thường bản thân thì trách ai được. Vì bản thân và mọi người quan tâm mình, tiểu Muội đã thoát khỏi bóng ma bị trêu chọc, trở nên tự tin đối diện thẳng với mọi ánh nhìn.
Chớp nhẹ đôi mắt, Thẩm Ngọc khẽ nói:
"Có khi nào mấy anh chàng sinh viên khoa Văn bên đó cũng có bạn gái hết rồi hay không?"
Câu này vừa nói ra, sắc mặt của Mạc Lệ Châu, tiểu Âu và tiểu Muội đều thay đổi.
Nếu có bạn gái hết thì chả khác nào hôm nay bọn cô tốn công đầu tư vô ích, còn lỡ như sót vài anh chàng chưa có bạn gái nhưng tiểu Ngọc không ưng thì làm sao bây giờ?
"A! Tớ nghe nói học trưởng khoa Văn bên đó chưa có bạn gái nha." Tiểu Âu vỗ tay lên tiếng.
Ánh mắt Mạc Lệ Châu lập tức sáng lên, ghé đầu qua thì thầm:
"Nguồn tin chính xác không?"
Tiểu Âu lập tức gật đầu nói:
"Chắc hơn bắp."
Tiểu Muội cũng ghé đầu nói:
"Cứ theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-mong-phong-luu/21381/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.