Edit + Beta: Vịt
Mắt thấy Doãn Tu Trúc muốn cúp điện thoại, Tề Mộ lập tức nói: "Chờ chút!"
Doãn Tu Trúc: "......"
Tề Mộ nhanh chóng nói: "Người tớ từng thích? Cậu nói tớ từng thích Tiểu Cự?"
Môi mỏng Doãn Tu Trúc mím chặt, không lên tiếng. Mặc dù cách điện thoại, nhưng Tề Mộ cơ hồ có thể tưởng tượng ra bộ dáng anh, nhất định là cau mày, bộ dạng đáng thương khó chịu lại giả vờ không khó chịu. Tề Mộ vừa bực mình vừa buồn cười nói: "Tớ với con bé mấy năm không gặp rồi, ở đâu ra thích với không thích?"
Môi mỏng Doãn Tu Trúc giật giật, âm thanh rất nhẹ: "Trước kia."
Tề Mộ hỏi: "Bao lâu trước kia?"
Doãn Tu Trúc không có ý định nói, anh nhớ đến khi đó sẽ đầu đau nhói.
Tề Mộ thả chậm âm thanh: "Tớ không biết cậu tại sao lại có hiểu lầm như vậy, nhưng tớ chưa từng thích Ngụy Bình Cự, vẫn luôn coi nó là em gái của anh em mà đối xử." Nói chính xác chút là giáo viên chủ nhiệm của nhà anh em, ai sẽ thích giáo viên chủ nhiệm? Tìm họa sao!
Doãn Tu Trúc chịu đựng đắng chát lan tràn đến khoang miệng nói: "Đêm đó cậu gọi tên con bé."
Tề Mộ: "???"
Doãn Tu Trúc không nói được nữa: "Tớ cúp trước."
Hả?
Tề Mộ cầm điện thoại, mông lung suốt 1 phút. Đêm đó cậu gọi tên Tiểu Cự? Cậu nói một đống mê sảng lại còn có tên?
Cậu nói gì? Tề Mộ nghĩ nửa ngày, nhớ được mình sau đó "cưỡng hôn" Doãn Tu Trúc, sau đó nói thích anh, sau đó...... Cậu lại còn gọi Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-mo-y-tu-truc/1306688/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.