Edit + Beta: Vịt
Con ngươi Doãn Tu Trúc lóe sáng: "Không có......"
"Vậy cậu tại sao không tin tớ?"
"Tớ......" Doãn Tu Trúc không phải không tin cậu, mà là không tin chính mình — Anh đâu ra tư cách nhận được những thứ này?
Âm thanh Tề Mộ đề thấp, khổ sở nói: "Tớ không biết cậu nghĩ thế nào, nhưng đối với tớ mà nói, chuyện qua lại rất thuần túy, cậu thích tớ, tớ thích cậu, đây mới là điều kiện tiên quyết của qua lại, những thứ khác đều không đủ để tớ nói ra câu đó."
— Bọn mình qua lại đi.
Doãn Tu Trúc lại lần nữa nhớ tới câu này, quanh thân như cũ nổi lên cảm giác run rẩy, thậm chí còn mạnh hơn trước, bởi vì chân rơi xuống đất, càng chân thật.
"Không được gạt tớ." Doãn Tu Trúc dùng sức nắm tay cậu, rốt cục nhìn thẳng vào cậu, "Tề Mộ, không được gạt tớ."
Thần hồn anh lơ lửng toàn bộ trở lại, tập trung trong con ngươi đen nhánh, thả ra ánh sáng được ăn cả ngã về không.
Mắt Tề Mộ không chớp nhìn lại anh: "Tớ thích cậu, nếu như là gạt cậu, vậy thì để tớ......"
Doãn Tu Trúc kéo cậu qua, dùng sức hôn lên môi cậu.
Tề Mộ bỗng dưng mở to mắt, cái đầu rất tốt trong nháy mắt biết thành đống keo dán.
Lúc hôn Tề Mộ, Doãn Tu Trúc có bất an trong nháy mắt, anh sợ mình bị đẩy ra, nhưng không có......
Tề Mộ thậm chí cách anh càng gần......
Đột nhiên, trong lòng có ngọn lửa phun trào, Doãn Tu Trúc không có kết cấu gì mà hôn người mà mình khát vọng đến xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-mo-y-tu-truc/1306686/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.