Edit + Beta: Vịt 
Miệng nhỏ của Hứa Tiểu Minh huỵch toẹt mà nói hết ra. 
Tề Mộ ở trong lòng mắng hắn lắm mồm bà tám ẻo lả, quay đầu lại cảm thấy Hứa Tiểu Minh thiên phú dị bẩm, cái miệng này có thể so với Kỷ Hiểu Lam, có thể nói người chết sống lại! 
Chỉ với nói qua lại của hắn, ngay cả người trong cuộc Tề Mộ đây cũng không nhịn được nghi ngờ, mình cố chấp vậy sao! 
Tề Mộ đều như vậy rồi, có thể nghĩ Doãn Tu Trúc phải chịu bao xúc động. Một năm anh tạm nghỉ học kỳ thực rất căng thẳng, anh rất sợ Tề Mộ bạn mới, sợ cậu thân thiết hơn với người khác, càng sợ sau khi trở về sẽ xa cách với anh. 
Nhưng trên thực tế, một năm nay anh người không ở đây, Tề Mộ nhưng vẫn dốc toàn lực mà che chở anh. 
Tên tra Vương Trác kia, trước kia đã thua Doãn Tu Trúc, nghe nói anh sắp lên cấp 2, sắp cùng trường với hắn, hắn lại càng không nhịn được. Nhưng tùy tùng của hắn ở trường lại lắm mồm, không biết tình hình, chỉ biết Doãn Tu Trúc là thiếu gia duy nhất của Doãn gia, muốn nịnh bợ. 
Vương Trác đâu thể nhịn? Hắn ở trường hô phong hoán vũ hơn hai năm, sao có thể để Doãn Tu Trúc đoạt danh tiếng? Tâm tư hắn vừa động, bắt đầu bôi đen Doãn Tu Trúc. 
Ở tiểu học Quốc Thụy, bởi vì nguyên nhân Tề Mộ, đã không ai nhắc tới mẹ Doãn Tu Trúc, càng sẽ không nói anh là bệnh thần kinh. 6 năm tiểu học đều bình an vô sự, theo lý thuyết lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-mo-y-tu-truc/1306661/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.