🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tề Mộ hoàn toàn không nghĩ tới sẽ tách ra với Doãn Tu Trúc.

Đã nói che chở, tách ra còn có thể che?

Ba nhóc nói, nam tử hán đại đậu hủ nói chuyện phải giữ lời.

Không đúng...... Hình như là nam tử hán đại trượng phu? Mặc kệ nó, dù sao ba nhóc ở trước mặt mẹ nhóc chính là đại đậu hủ.

Tề Mộ đẩy socola đã hơi tan cho bé: "Cậu ăn không?"

Nhóc còn chưa nói hết, cô giáo đã phát hiện: "Tề Mộ, con đang làm gì?"

Tề Mộ vội vàng thu socola vào lòng bàn tay, ngồi tới ngay ngắn.

Cô giáo uy phong lẫm liệt đi tới, hỏi: "Có phải lại mang theo đồ ăn vặt tới trường hay không?"

Tề Mộ của chúng ta bình thản, cũng không nói dối, nhóc nhe răng nói: "Vâng."

Cô giáo: "......" Ặc, tức giận, nhưng không có cách nào!

Doãn Tu Trúc không muốn Tề Mộ bị dạy dỗ, muốn mở miệng, Tề Mộ đã quét đất đứng lên, hỏi: "Cô ơi, con tới phía sau hay là đi ra ngoài cửa?"

Cô giáo: "Ngoài cửa!" Nhìn thấy nhóc đau gan.

Tề Mộ vui rạo rực mà đứng dậy, trước khi đi lén nhét socola vào tay Doãn Tu Trúc.

Doãn Tu Trúc nhìn bóng lưng nhóc, nắm chặt socola ấm áp đã có chút biến dạng: Bé muốn ở cùng với Tề Mộ, nhất định phải ở cùng với bạn ấy, ngoại trừ bạn ấy ra cũng không có ai đối với bé tốt như vậy.

Tề Mộ đâu sẽ đàng hoàng phạt đứng ở cửa? Nhóc rẽ quẹo đi tới phòng rửa tay, nghịch bong bóng đi tiểu lại rửa tay, cầm lấy khăn lông nhỏ thơm ngào ngạt của mình

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-mo-y-tu-truc/1306634/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.