Xin anh hãy chơi em trên giường của anh.
Tụng Nhiên độc thân hai mươi ba năm, chưa từng trải đời, dù có lấy hết dũng khí để nói ra một câu mời gọi như thế thì ánh mắt của cậu vẫn ngây ngô. Cậu tựa như một bé học sinh ngây thơ và ngập tràn tò mò, khát khao được người dẫn dắt đi trải nghiệm cuộc giao lưu bí ẩn chỉ thuộc về những người yêu nhau.
Càng ngây thơ, lại càng trêu ghẹo người khác.
Đồng tử Hạ Trí Viễn co lại, ngọn lửa rừng rực ở bụng dưới bùng thẳng lên đến trái tim.
Bên tai có một âm thanh đang nói, hãy dạy em ấy đi, cho em ấy vui vẻ, hãy cho em ấy hồi ức khó rửa sạch và cảm giác an toàn không thể thay thế, để từ nay em ấy không còn có thể rời bỏ mày nữa.
Rầm!
Một cơn gió đóng sập cửa nhà 8012A lại, hàng lang nhỏ không có ánh sáng, hai người quấn quýt dây dưa môi lưỡi trong bóng tối, hơi thở bỏng rực phả thẳng vào mặt. Họ ôm riết lấy nhau, lảo đảo vào cửa, men theo vách tường phòng khách vừa hôn vừa đi đến phòng ngủ. Khoảng cách chỉ mười mét thôi, ấy vậy mà tốn những năm phút.
Tụng Nhiên ngã ngửa trên chiếc giường lớn màu xám nhạt kia, bên khóe môi còn vương ngấn nước bọt óng ánh. Hạ Trí Viễn tách hai chân quỳ gối trên giường, hơi cúi thấp người, một tay chống bên gáy Tụng Nhiên nghiêm túc nhìn cậu từ trên cao xuống.
Trong quá trình vừa rồi, cúc áo sơ mi và thắt lưng của anh đều bị Tụng Nhiên cởi ra, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-mau/615534/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.