Tối hôm đó, quả thật Tụng Nhiên có mơ một giấc mơ.
Trong mơ là đầu hạ. Phòng khách yên tĩnh, xa xa truyền đến tiếng ve râm ran đơn điệu. Hoa phong linh thảo của căn nhà 8012A và hoa Casablanca của căn 8012B được đặt chung trong cùng một ban công, đương kỳ trổ hoa rực rỡ. Lá mảnh và lá to cùng xen lẫn vào nhau, hương thơm của hai loại hoa hòa thành một mùi trong veo.
Cậu đang vẽ tranh cạnh cửa sổ sát đất. Bố Bố thì ghé vào mặt thảm cầm một con ngựa gỗ nhỏ nghiêm túc đi trong mê cung, còn Hạ tiên sinh tay cầm bình nước tưới cho hoa cỏ. Có lẽ là vì chưa từng thấy mặt nên Hạ tiên sinh vẫn luôn quay lưng về phía cậu, bình thản làm việc. Ánh nắng rọi chiếu lên bóng hình hư ảo khiến dáng vẻ anh cũng không rõ ràng.
Tụng Nhiên nhìn bóng lưng của anh, khẽ cắn chiếc bút, trong lòng hơi ngứa ngáy. Rốt cuộc thì dáng vẻ của người đàn ông này là thế nào?
Anh ấy cũng sẽ dành cho cậu tình yêu đẹp đẽ ư?
Đã từng có một khoảng thời gian Tụng Nhiên cảm thấy quá đỗi cô đơn. Cậu lạc hướng, không rõ mình sống trên đời này có giá trị gì. Mỗi lần thời sự đăng tin có đứa con mất vì sự cố ngoài ý muốn, cha mẹ điên cuồng gào khóc trước ống kính, cậu sẽ nghĩ, nếu như ngày nào đó cậu chết đi, liệu trên đời này có bất cứ ai đau khổ rơi nước mắt vì cậu không?
Không có.
Cái chết của cậu không dậy nổi một giọt nước mắt. Cái ngày cha cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-mau/615520/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.