Ánh mặt trời buổi sáng, luôn có vẻ thưa thớt mà yên tĩnh, Trương Tử Đồng bị ánh sáng nhẹ nhàng này làm tỉnh giấc, hé mở đôi mắt, thoáng nhìn Thanh Khê bên cạnh, nháy mắt ngẩn người, lăng lăng nhìn gương mặt bình an khoan thai lúc ngủ của nàng, chậm rãi hoàn hồn.
Khi thử đưa ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Thanh Khê, chiếc chăn trượt xuống, trên cổ lộ ra hồng ấn loang lổ, là hôn ngân? Tối hôm qua rất dùng sức, lại rất thô lỗ, dấu vết như vậy ở trên làn da vốn trắng nõn của Thanh Khê là vô cùng chói mắt, lại làm cho nàng dừng không được mà muốn mỉm cười.
Vén một lọn tóc trên gương mặt điềm đạm của Thanh Khê ra, từ từ tới gần, nhẹ nhàng hôn xuống. Bỗng nhiên nghĩ tới những cảnh tượng thường xuyên xuất hiện trong phim, lúc nữ chính tỉnh giấc giữa nhưng tia nắng ban mai, khẽ hôn nam chính, sau đó bắt đầu một ngày hoàn toàn mới.
Chỉ lả nghĩ đến mà thôi, Trương Tử Đồng lắc đầu, bản thân càng ngày càng giống tiểu nữ sinh thích ảo tưởng, muốn dừng lại những suy nghĩ thiếu thực tế này, lại nhịn không được đem ý cười tràn ra nơi khóe miệng.
Thanh Khê, nếu ta là tiểu nữ sinh, ngươi có thể sủng ta giống như nam chính trong TV hay không?
Đại khái là Trương Tử Đồng quá mức ảo tưởng mặc sức tưởng tượng mà quấy nhiễu Thanh Khê đang trong giấc mộng, Thanh Khê mở mắt ra, cười nhẹ, "Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng, Thanh Khê."
Tuy rằng đang ở khách sạn, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-lo/2454390/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.