Trương Thắng nghe xong lời của Chủ tịch xã Cổ, thầm bực trong lòng. Nhưng Chủ tịch xã Cổ thực sự làm không được hay là cố ý đưa đẩy, hắn cũng không rõ. Hiện tại hắn đã biết dục tốc bất đạt, nói chuyện với người làm ăn phải tránh quá mức bức thiết, nếu không một khi bị người nắm giữ nền tảng của mình, quyền chủ động liền hoàn toàn rơi vào tay người khác.. 
Vì thế, cưỡng chế cơn tức trong đầu, hắn uyển chuyển nói: 
- Chủ tịch xã Cổ, theo lý thuyết, hai mươi mẫu làm cậut việc cũng không tính là ít, tuy nhiên anh cũng biết, nông trại rau quả mặc dù thấy hiệu quả mau nhưng lợi nhuận lại mỏng, nếu chỉ có hai mươi mẫu đất, rất khó mau chóng thu hồi vốn đầu tư. 
Chủ tịch xã Cổ cười giảo hoạt, nói: 
- Tiểu Trương không cần dùng ai binh kế nha, tôi cũng có khó xử của tôi. Cậu đừng cho rằng cán bộ thôn cậung tôi làm trò tùy tiện khuôn sáo ngay trước mặt. 
Trương Thắng vừa nghe, dường như trong lời nói còn có chuyển cơ, vội hỏi: 
- Chủ tịch xã Cổ, một mình anh nếu không làm chủ được, trên dưới luôn cần cậut tiêu phí, nơi này cũng không có người ngoài, anh ra cái giá đi. 
- Cái này sao… 
Chủ tịch xã Cổ cúi đầu trầm ngâm, một lúc lâu sau mới hé ra kẽ răng một cai: 
Cậu đã là bạn đường của anh Từ, tôi liền nói thẳng, ba trăm ngàn, tôi giúp cậu giải quyết! 
Trương Thắng tính toán trong lòng, ba trăm năm mươi mẫu đất, mất ba trăm ngàn tiền trà nước, cộng thêm vốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-lo-thai-hong/124345/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.