Hôm nay là ngày diễn ra hôn lễ của Tiểu Đào nhưng Mạc Hi Văn án binh bất động, không có dấu hiệu gì cho thấy sẽ phá nát đám cưới như lời đã nói
Khác xa với thái độ hùng hồn trước đó, hiện tại Mạc Hi Văn đang trốn một gốc ở sân thượng liều mạng uống rượu
Tấm thiệp hồng nhăn nhúng vẫn luôn siết chặc ở trên tay
Cách một lúc lại nhịn không được đưa tay chạm lên dòng tên được dập nổi trên tấm thiệp, lúc mới yêu nhau Mạc Hi Văn đã nhiều lần hứa hẹn với Tiểu Đào sau này nhất định sẽ mang kiệu hoa thật hoành tráng đến đón nàng về nhà
Nếu ví tình yêu này tựa như quá trình chế tác một khối tinh thể, thì ngay từ đầu chỉ duy nhất nàng ấy đặc toàn bộ tâm cang tỉ mỉ gọt dũa mảnh kết tinh thô ráp, kiêng nhẫn bằng cả thanh xuân hi vọng chờ được đến ngày nó thành hình
Nhưng mãi về sau nàng mới nhận ra dù bản thân có cố gắng đến sức cùng lực kiệt thì cũng chỉ có thể hoàn thành được phân nữa mà thôi, khỏi phải hỏi lúc đó nàng đã khổ sở và tuyệt vọng đến mức nào
Cũng không ai hiểu được Tiểu Đào đã trải qua những gì để thời khắc nàng ấy tự tay kết thúc đi tình yêu này, tận mắt chứng kiến viên pha lê ánh hồng vỡ vụn trên nền đất trong đáy mắt nàng đến một tia tiết nuối cũng không có
Tiềm thức phản chủ, tự ý lục lại ký ức Mạc Hi Văn muốn quên đi nhất, có muốn trốn tránh cũng bị bắt ép phải xem lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-lo-sinh-hoa-tran-tieu-lac/3756317/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.