Đồng hồ báo thức reo lên, hiện tại gần tám giờ sáng, ánh mặt trời cũng đã chiếu vào khắp phòng
Sa Hàn tĩnh dậy sau một giấc ngủ ngon, tinh thần dị thường sản khoái cảm giác đó đã kéo dài mãi cho đến khi cô phát hiện thứ ở trong vòng tay mình là một cái gối ôm.
Nữ nhân cùng mình điên cuồng lăn giường tối hôm qua, đến sáng nay lại chạy mất.
Nơi Phác Tư Hạ nằm bây giờ chỉ còn lại một lá thư.
Sa Hàn nặng nề thở dài, không cần đọc cũng đại khái đoán được trong thư muốn nó gì, nhưng cô vẫn kiên nhẫn đọc nó
"Thật xin lỗi không thể trực tiếp trả lời, thật ra tôi chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ cùng ai yêu đương cả, tôi chỉ xem chị là một người bạn tốt, vả lại tôi không biết phải yêu người khác như thế nào đâu ít nhất là đến khi tôi tự mình gở bỏ được đống đổ nát trong lòng, hiện tại cuộc sống của tôi chỉ là một mớ hỗn độn tôi không có gì có thể cho chị hết
Chuyện hôm đó cứ xem như chưa có gì xảy ra, điều là người lớn rồi chị không cần cảm thấy áy nấy hay có trách nhiệm với tôi, chúng ta trở về như trước đi được không? Chị xứng đáng với một người tốt đẹp hơn tôi, từ nay hãy sống thật tốt cuộc đời của chị đừng tìm tôi nữa tôi không phải người chị nên đặc thời gian vào Tạm biệt!
Sa Hàn cẩn thận gấp lá thư tay lại sau khi đọc xong, một lúc sau từ từ ngồi sụp xuống nền đất hai tay ôm ngực thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-lo-sinh-hoa-tran-tieu-lac/3756315/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.