Thu Đồng quay đầu lại thấy cô bé ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, bộ dạng muốn nói lại thôi.
"Sao vậy?", cô nhướng mày cười hỏi, giả vờ không hiểu.
An Ninh liếc nhìn nhân viên bán hàng đang mỉm cười bên cạnh hai người, lúng túng trừng mắt nhìn, làm sao nàng có thể nói rằng chỗ này quá đắt, nên đi mua chỗ khác đây?
Sao Thu Đồng có thể xem mà không hiểu ý em ấy chứ, không đề cập đến suy nghĩ chu đáo của em ấy, bản thân An Ninh là một cô bé có tâm sự gì điều biểu hiện rõ trên mặt, đôi mắt to trong veo lúc này đang nhìn cô rối rắm. Lúc nhân viên đề cử quần áo và báo giá, chân mày em ấy đều nhíu cả lại, trông thực sự thú vị.
"Cái này nhìn cũng được lắm, em thử xem sao!", Thu Đồng làm bộ không biết em ấy nghĩ gì, cầm lấy một cái mini skirt không tay màu trắng, phong cách tối giản, thiết kế ôm eo, thắt lưng màu hồng nhạt cột lại bên hông thành một cái nơ xinh đẹp đưa em ấy.
An Ninh phiền phiền nhiễu nhiễu không muốn nhận, vừa lúc nhìn thấy ánh mắt lấp lánh chăm chú của nhân viên nhìn nàng, nếu nàng không nhận có phải là sẽ làm cho chị Thu Đồng mất mặt không?
Nhìn thấy sự do dự của nàng, Thu Đồng mỉm cười: "Không thích sao? Vậy chúng ta đổi một cái khác".
Nói xong cô lấy một chiếc váy khác, vẫn là trắng thuần khiết. Chất liệu bằng lụa, làn váy dài buông xuống. Bản thân cô thích màu đỏ, nhưng vẻ ngoài An Ninh rất trong sáng thuần khiết, ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-lo-an-ninh/438957/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.