Edit: Cháo
1.
Tiên sinh ốm rồi.
Tối qua tắm xong, thời tiết có hơi nóng, tóc anh còn chưa khô đã ngồi dưới máy điều hòa, nói nhiều lần chẳng chịu nghe, sáng nay thức dậy bảo với tôi rằng bị đau đầu.
Tôi: “Hôm qua đã nói với anh là không được vậy rồi mà?!”
Tiên sinh: “Anh sai rồi cưng à.”
Tôi: “Làm nũng cũng vô ích, hừ, đợi em nấu canh gừng cho anh.”
Ở phòng bếp, tiên sinh khịt mũi đi vào theo, ôm lấy tôi từ phía sau, có lẽ do cảm lạnh mà hô hấp của anh hơi nặng nề.
Tôi: “Anh đừng có dính lấy em, không thoải mái chút nào.”
Tiên sinh: “Chọi phải em hả?”
Tôi: “…”
Nấu canh xong, ép anh uống hai bát, chúng tôi đều ghét vị gừng, nhưng giờ nó ám cả phòng rồi.
Tiên sinh làm biếng, nhấp từng ngụm từng ngụm nhỏ, nguội cả rồi mà vẫn chưa uống được một nửa.
Tôi: “Anh cứ ngày ngày ngồi trong phòng làm việc, thiếu tập luyện, sức đề kháng giảm đi rồi.”
Tiên sinh: “Hừ, em chê anh đóng thuế nông nghiệp ít hả?”
Tôi: “Anh đừng có đùa giỡn lưu manh, chờ anh khỏe lại, đến phòng gym với em!”
2.
Sự cố cạn lời ở phòng gym.
Lần trước nói khỏe rồi sẽ đi phòng gym với tiên sinh, anh không hứng thú cho lắm, bị tôi đe dọa dụ dỗ một hồi mới chịu làm thẻ.
Vừa vào cửa, đập vào mắt là một đám cơ bụng, vẻ mặt tiên sinh không được thoải mái cho lắm, tôi chọt chọt cánh tay trắng trẻo của ảnh cố ý trêu đùa đôi câu.
Huấn luận viên hướng dẫn chúng tôi vừa vặn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-yeu-duong-cua-doi-chong-chong/267817/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.