Gạo thơm mới thu được được Đinh Tiếu thật cẩn thận nấu thành cháo, vì gạo thơm này thật sự quá ít, cho nên Đinh Tiếu bủn xỉn chỉ dùng phân lượng năm nhánh, cuối cùng cháo nấu ra cũng đủ cho bốn người mỗi người ăn hai ngụm, đương nhiên nếu nếm từng chút một, cũng có thể biến thành bốn năm ngụm.
Đinh Tiếu nếm rất cẩn thận, đưa ra kết luận là, loại gạo thơm này rất mềm dẻo, hẳn là một loại lúa nếp. Hơn nữa sau khi nấu chín mùi thơm còn càng nồng đậm hơn, vị thơm ngon chân chính lưu mãi trong miệng. Khuyết điểm duy nhất là quá mức dẻo, nấu cơm thì Đinh Tiếu không thích lắm, nhưng thực thích hợp lấy làm bánh dẻo cùng các loại điểm tâm linh tinh. Nghiền thành bột hẳn là có thể thay thế bột nếp để dùng, nên trồng! Ăn qua gạo thơm, gợi lên con sâu thèm ăn của người một nhà.
Hạ cha một bên ăn, một bên hỏi: "Tiếu Tiếu, cái này hình dáng giống như cỏ đuôi chó, có phải cỏ đuôi chó kết hạt cũng có thể ăn được không?"
Đinh Tiếu gật đầu: "Đúng vậy. Đúng là có thể ăn, nhưng mà nó quá nhỏ, hơn nữa cũng không có chỗ tốt nào. Nếu thực sự không có gì ăn, lấy nó thay cơm cũng được."
Khôn tiếp lời: "Cỏ đuôi chó cỡ lớn, nhưng hạt giống vẫn không to bằng cái này, Tiếu Tiếu, em nói gạo là giống như cái này sao?"
Đinh Tiếu tiếp tục gật đầu: "Giống! Nhưng cũng không hoàn toàn giống với gạo lúc trước em vẽ cho mọi người xem. Kỳ thực có rất nhiều chủng loại gạo khác nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-xuyen-viet-suu-tam-my-thuc/4577541/chuong-172.html