Quỳnh trả dao cho Đinh Tiếu, xoay người đi lấy Bạch Đậu, cái này là một món chính của bán thú nhân và giống cái, có điều bởi vì không có mùi vị, cho nên rất nhiều người làm ra không ngon tự nhiên cũng liền không thích ăn. Trừ lúc gần đến cuối thu thôn trưởng sẽ tổ chức giống cái cùng bán thú nhân đi vào rừng đào một đống lớn về dùng để chống đỡ qua mùa đông thì bình thường chỉ có mấy hộ mới có dự trữ.
Quỳnh chính là thuộc nhóm người thích ăn Bạch Đậu, đương nhiên bởi vì anh có thể làm ra hương vị Bạch Đậu không tồi, đây mới là mấu chốt. Bạch Đậu kia trong mắt Đinh Tiếu xem ra chính là một loại củ có hình dáng xen lẫn củ khoai tây với củ từ, bên ngoài màu trắng, bên trong màu ngà vàng, nấu lên không có vị ngọt của củ từ, nhưng là có một loại hương vị của cỏ xanh, Đinh Tiếu ăn qua một lần cũng liền thích hương vị này. Vô luận thế nào đây cũng là tinh bột a! Người địa cầu không có thứ này làm món chính là không chịu nổi. Quỳnh chế biến bạch đậu có vài phương pháp, đơn giản nhất là trực tiếp dùng nước nấu lên, nấu được 20 phút sẽ vớt ra thả vào nước lạnh. Khi ăn bóc lớp vỏ ra, chấm với đường hoặc muối ăn, mùi vị tương đối không tồi.
Còn một phương pháp nữa là cắt bạch đậu thành khối, cho thịt vào nấu cùng, nấu nhừ ra, bạch đậu liền biểu hiện ra tính chất kết dính của nó, mùi vị càng thêm mềm mại một chút. Còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-xuyen-viet-suu-tam-my-thuc/4577376/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.