Từ lúc tới thế giới này không làm thêm thì học chưa từng có giây phút nào được tự do làm việc mình muốn. Mà chính bản thân cô cũng không rõ, ngoại trừ trang bị tránh khỏi Du Thanh Nhi thì mình còn có thể làm gì.
Bất tri bất giác từng cứ trôi qua vô nghĩa như vậy. Đến tận hôm nay cô mới hiểu rõ cảm giác thanh bình của một ngày giải khuây.
Cô dựa vào ghế ngồi an tĩnh dùng nĩa cắm miếng bánh ngọt đưa lên miệng chậm rãi nhai.
Hyroin kìm khoé môi run rẩy khàn giọng:"Y tiểu thư phẩm vị thật tốt." Trong lúc này còn có thể điềm tĩnh ăn bánh ngọt, hắn có nên khâm phục sự điềm tĩnh này không a?
"Thích không? Tôi còn mấy bộ nữa đấy." Nguyệt Thần nghiêng đầu nhếch mày cười hỏi.
Hyroin tận lực bình tĩnh vỗ đầu người đang cần sự che chở của hắn. Kỳ Đan ngồi cạnh chui rút vào vai Hyroin mếu máo:"Y tỷ đầu độc trẻ em a."
"Cô khoảng đã mười tám rồi. Cô còn là trẻ em sao." Nguyệt Thần hờ hững nói. Nâng tay cầm tách trà Yue đưa tới.
Yue ngồi xuống lấy khăn xoa mái tóc vẫn còn ướt, đạm đạm bình luận:"Dáng người cực phẩm. Đáng tiếc tiểu huyệt đã xài qua nhiều người, nhưng cũng có thể xem là đẹp mắt đi. Thanh âm mê người, rên rỉ rất chuẩn."
Trong khi hai người kia co rúm kinh dị nhìn Yue, Nguyệt Thần gật đầu cười.
"Uh, nhìn không ra dáng người mấy người Kiêu Chi Hàn lại chuẩn như vậy." Yue cúi đầu uống ngụm chocolate nóng tiếp tục bình phẩm.
"Không sai." Nhìn không ra a, Yue lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-xuyen-khong-tu-tao-nghiet-khong-the-song/868570/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.