*Xoẻng*
Chiếc ly thuỷ tinh được ném với lực đạo lớn vỡ toang trên sàn nhà, nước trong ly chốc lát lan ra.
Thân Mã Ni giật mình, may mắn nhanh né ra nếu không e rằng đôi chân xinh đẹp kia đã nát bấy. Trong lòng nỗi sợ hãi một lúc càng dâng cao, cô mơ hồ nhận ra...con người có đôi mắt đáng sợ đầy uy bức kia mới chính là con người thật của Cổ Nguyệt Thần.
Biết rằng tự chủ trương không tốt, nhưng cô lại không ngờ đến Nguyệt Thần giận đến như vậy. Thân Mã Ni nghẹn ngào:"Tôi chỉ muốn tốt cho cậu.."
"Lòng tốt ngu xuẩn!" Nguyệt Thần cười khinh một tiếng.
"Sao cũng được, miễn cậu lúc không ai bên cạnh bị bệnh, không cần vất vả trăn trở cuộc sống, dù sao cũng là ba mẹ, ba mẹ luôn lo lắng cho con cái." Mã Ni thành khẩn nói.
Nghe Thân Mã Ni giải bày mà lòng nhịn không được châm chọc. Nếu họ là ba mẹ cô, thì sẽ mặc cô sống chết, tuỳ Du Thanh Nhi cắn nuốt tiền sinh hoạt của cô dù cô không cần số tiền ngứa mắt đó.
Hơn nữa...cô làm gì có ba mẹ! Cô tới nơi này trước sau căn bản chỉ là một côi nhi mà thôi! Cổ Mộc Thanh lợi dụng cô làm lá chắn cho thân phận công chúa của Du Thanh Nhi.
Về nhà họ Du đối với cô trăm hại chứ không có lợi. Không ngờ cô bạn này lại tốt bụng chạy tới phá đám. Cô về Du gia làm gì? Tại sao phải về? Nơi đó ngoài người dưng xa lạ, huống chi họ không ưa cô, cô không thích họ cần gì phải khó nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-xuyen-khong-tu-tao-nghiet-khong-the-song/868558/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.