Cổ Thiên Nguyệt nghiêng người rơi từ không trung xuống, hơi kìm lực giây lát mất bóng ở con hẻm.
Hơi điểm mi tâm, cười khổ. Bước chân về phía quán Cappuchino Musicland - chỗ hẹn giữa cô và La Khả Ân.
Cappuchino Musicland là một quán nhỏ ở góc thành phố, không gian tương đối yên tĩnh, thoáng đãng dễ chịu.
Cổ Thiên Nguyệt mỉm cười nhẹ nhàng. La Khả Ân giơ tay ra sức vẫy, giống như sợ Thiên Nguyệt không thấy một người cao 1m83 cùng khuôn mặt đáng yêu lolita.
Sau khi ổn định chỗ người, Thiên Nguyệt đưa mắt nhìn thanh niên trước cứ muốn cười mãi, vì cô thực sự rất hạnh phúc.
Chính là, hạnh phúc không kéo dài nhất là với cô. Cô rõ ràng là một bươm bướm hiệu ứng, thế nhưng lại chạy tung lung khiến mọi chuyện thay đổi làm cô không kịp trở tay.
La Hoàng Tu, ngươi thực tàn nhẫn! Ta hận, hận sao lại tạo ra ngươi. Mục đích cô viết truyện cũng chỉ để trút tâm tư, cô tham lam muốn có thật nhiều hạnh phúc, cô căm hận nên tạo ra một nữ phụ thân thể tràn ngập bệnh. Mọi việc bất quá cũng chỉ có thế thôi, nhưng lại mang đến hậu quả không ngờ.
Nhìn La Khả Ân làm cô nhớ cuộc nói chuyện ban nãy.
"Nói đi. Mục đích của cô là gì!?" La Hoàng Tu hất càm cao ngạo hỏi.
"Hửm?" Thiên Nguyệt nhíu mày. Hắn ta nói cái quái gì thế, tự dưng không đột nhập vào nhà vớt cô tới nơi này rồi đặt một câu hỏi khó hiểu.
"Cô không cần giả thanh cao, cô muốn bao nhiêu tiền?"
"Ngươi..." Vẻ mặt Thiên Nguyệt hiện lên tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-xuyen-khong-tu-tao-nghiet-khong-the-song/868527/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.