Edit: Phương Tiệp dư
Beta: An Thục phi
"Phụ hoàng, phụ hoàng! Nhi thần đã làm xong toàn bộ công khóa Giản Thái phó giao rồi, nhi thần có thể đi thăm mẫu hậu một chút không?"
Bảy tuổi, tiểu Thiên Thụy khuôn mặt mượt mà mà mập mạp, thật giống như cái bánh bao nóng hổi vừa ra lò a~. Khuôn mặt trắng nõn, ôn nhuận như nước kia càng làm cho người khác hận không thể cắn một cái, lúc này lại đang ngoan ngoãn quỳ trên đất, mở to đôi mắt lưu ly ngập nước, cái đầu nhỏ ngước lên, nhìn chằm chằm Đại Yến Đế đang ngồi nghiêm nghị trên bệ rồng, bộ dáng tiêu điều đến đáng thương.
Đáng tiếc, vẻ mặt đáng thương này lại không làm cho Tề Thiên Hựu sinh ra ít thương cảm nào, ngược lại có chút ghét bỏ nhìn mấy chữ nguệch ngoạc nhi tử vừa viết, lông mày nhíu vào một chỗ, ngón tay chỉ trên trang giấy, bắt bẻ, "Thụy nhi, không phải phụ hoàng nghiêm khắc với ngươi, nhưng chính ngươi thử nhìn xem đây là chữ gì, quằn quại như giun bò, ngươi còn không biết xấu hổ muốn ân điển của phụ hoàng, hả? Lát nữa viết lại mười lần! Còn nữa, mẫu hậu ngươi ngày đêm bận rộn, không có việc gì thì đừng phiền nàng. Bản thân ngươi cũng đã trưởng thành rồi, bây giờ đường đường đã là Yến quốc Thái tử, phải sớm cùng Giản Thái phó học cho tốt thuật trị quốc, trẫm mới có thể yên tâm truyền ngôi cho ngươi. Nhưng xem, bây giờ việc ngươi am hiểu nhất không phải ăn chơi thì là suốt ngày kề cận mẫu hậu ngươi, không có lấy một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-xoay-nguoi-o-hau-cung/1564984/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.