Edit: Du Tần
Beta: Vy Tu nghi
Sau một phen mây mưa, Đại Yến Đế ôm eo của nàng nằm ở trên giường, cảm giác da thịt chạm nhau hết sức rõ ràng, một thân trắng mịn như tơ, một thân rắn chắc, ở cùng một chỗ đụng chạm với nhau liền sinh ra cảm giác tuyệt diệu. Đại Yến Đế thoải mái híp một nửa con mắt, một bộ dáng rõ ràng thích ý. Diệp Linh Sương len lén liếc gò má hắn một cái, thân thể khẽ nhích ra phía ngoài một chút.
"Chớ lộn xộn." Cánh tay dài của Đại Yến Đế ôm thân thể nàng trở lại, thanh âm trầm thấp vang lên.
Trong nháy mắt thân thể Diệp Linh Sương cứng ngắc, nhỏ giọng lầm bầm nói: "Eo thần thiếp quá lớn, không muốn Hoàng Thượng ôm."
Nghe âm thanh của nàng mang theo sự oán giận, Đại Yến Đế sửng sốt, trong nháy mắt mới kịp phản ứng, không khỏi cười ra tiếng, "Ngươi sợ quá mức rồi, trẫm sẽ không chê ngươi. Trẫm ôm ngươi như vậy, sẽ giống như đều ôm mẹ con ngươi vào lòng, loại cảm giác này rất tốt."
Mắt Diệp Linh Sương sáng rỡ, nàng cười một tiếng, đầu tựa ở trên vai hắn, "Hoàng Thượng nói lời này khiến thần thiếp rất hạnh phúc."
Đại Yến Đế xoa mái tóc của nàng, ôn nhu nói: "Cơ hội như vậy về sau còn rất nhiều."
Cơ hội? Trong lòng Diệp Linh Sương hơi lạnh, đối với nam nhân ở trước mặt mà nói coi như là thích, cũng sẽ bị hắn xem thành đây là ân huệ nên ban. Có phải nàng nên cảm động đến mức nức nở khóc, sau đó dập đầu tạ ơn hay không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-xoay-nguoi-o-hau-cung/1564949/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.