Hồi mới ra trường tôi làm hợp đồng cho một công ty. Ở công ty tôi hay chơi với chị Na. Chị là một bà mẹ đơn thân, nhưng vì sao đơn thân thì chịu, tôi cũng không hỏi bao giờ. Buổi trưa xách cặp về hay gặp chị Na xúm xít với một nhóm 5, 6 chị nữa ở phòng giao ca. Có bữa hỏi chị:
- Sao trưa chị không về nhà?
Chị Na ghé tai thì thầm:
- Không dám về luôn í, về là chúng nó tổ chức nói xấu sau lưng mình!
Chị Na kể, hồi mới vào ngây thơ không biết gì, hết giờ làm là tót đi ăn. Đồng nghiệp ở lại mách:
- Này này, mày có những chuyện nọ, chuyện kia thật à? Sao tao nghe mọi người đồn toàn những chuyện không hay về mày thế?
Chị Na ngơ ngác hỏi đồn gì.
- À, bọn nó bảo mày cặp với một lão đã có gia đình, mỗi tháng hắn cấp cho mày mấy triệu nuôi con…
Nghe xong chị Na ngân ngấn nước mắt lặng người không nói gì. Kể từ đó trưa nào chị cũng xuống phòng giao ca ngồi. Quả nhiên không ai còn nói xấu sau lưng chị nữa, mà chuyển kênh sang… nói xấu đứa khác - những người không có mặt.
Nhưng không được nói sau lưng thì mọi người chuyển sang “quan tâm” kiểu khác.
- Chị hỏi thật hấy, bố đứa bé là ai thế? Chỗ chị em với nhau, có quan tâm thì chị mới hỏi.
- Thế giờ có định đi bước nữa không hay là thôi? Mỗi tháng “thằng ấy” đưa cho bao nhiêu? Đủ tiền nuôi con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-xiz/2212944/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.