Tôi nhìn Tạ Ngôn, anh cũng nhìn tôi.
Mỹ nhân kế thất bại...
"Em vừa định làm gì?" Tạ Ngôn khàn giọng hỏi.
Tôi nuốt nước bọt ừng ực, giấu đầu hở đuôi: "Không có gì."
Tạ Ngôn nhìn tôi một lúc, "Vậy tôi đi đây—"
"Không được."
Tôi rúc vào chăn, dùng hai mắt nhìn chằm chằm anh, tay nắm chặt áo anh: "Em đang mặc áo sơ mi của anh đó..."
Nệm đột nhiên lún xuống, Tạ Ngôn đè lên, lần nữa hôn tôi.
"Tối nay đã ra chương mới chưa?"
Tôi giãy thoát khỏi cái chăn, khóa chặt eo Tạ Ngôn.
"Em... em cần tài liệu... cần phải đích thân thực hành... xin thầy dạy dỗ tận tình—"
"Gan lớn lắm." Tạ Ngôn cúi xuống bên tai tôi, khẽ nói: "Vậy nên phải thưởng thật nặng."
Vài phút sau, tôi bật khóc.
"Em không muốn học nữa."
Tạ Ngôn ôm tôi, nựng má: "Chương mười, ngữ cảnh không đúng, câu này không nên dùng ở đây."
Tôi hậm hực rúc vào lòng Tạ Ngôn: "Em không muốn phần thưởng kiểu này."
"Lời thầy dạy không đúng sao?" Tạ Ngôn như thể không có chuyện gì, xoa đầu tôi: "Không buồn ngủ thì tiếp tục, học thuộc xong sẽ cho em ngủ."
Tôi hằn học nhìn chằm chằm bộ n.g.ự.c được che kín mít của Tạ Ngôn, thầm nghĩ, nhất định sẽ có ngày tôi 'ăn' được anh!
8
Đến cuối tháng 8, «Câu Chuyện Về Mấy Nam Sủng Của Tôi» bước vào quy trình xuất bản.
Vì một số tình tiết cần phải sửa đổi, nhà xuất bản muốn tôi bay đến Thượng Hải để gặp mặt bàn bạc chi tiết.
Mấy ngày trước khi đi, Tạ Ngôn đột nhiên rất bận.
"Anh cũng đi công tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-xem-mat-cua-le-chi/4819006/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.