"Thầy ơi, xin hỏi năm nay thầy có nhận nghiên cứu sinh không ạ?"
"Xin hỏi thầy Tạ chọn nghiên cứu sinh có tiêu chuẩn gì ạ?"
Tôi đứng ngoài đám đông, chiếc váy trắng dính một vệt ố vàng, lửa giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt.
Bọn trẻ bây giờ đụng trúng người khác chẳng lẽ không biết xin lỗi sao? Tạ Ngôn từ tốn trả lời hết các loại câu hỏi.
Nhưng tôi không thể cứ thế bỏ qua được, tôi đeo ba lô, chen vào.
Con người đôi khi là vậy, trong lòng có chuyện là rất dễ bị phân tâm.
Tôi muốn hỏi: "Thầy Tạ, anh có rảnh không?"
Kết quả một nữ sinh đầy khí thế phía trước nói: "Thầy Tạ, thầy có nhận nghiên cứu sinh không?"
Tôi một lòng muốn lấn át cô ta, ngẩng cổ hét thật to, giọng vang dội khắp bốn phía: "Thầy Tạ, thầy có nhận bạn gái không?"
Lời này vừa thốt ra, đám đông bỗng nhiên im bặt.
Ánh mắt mọi người nhìn tôi dần trở nên phức tạp, có kính nể, có chấn động, có cả thắc mắc như nhìn một kẻ ngốc.
Tạ Ngôn nhìn theo tiếng nói, thấy tình cảnh thê t.h.ả.m của tôi, chân mày anh từ từ nhíu lại, mím môi:
"Xin lỗi, hiện tại tôi chưa có dự định đó."
Rất tốt, giữa tiếng cười chế nhạo của mọi người, anh lại lần nữa đưa tay lên, cài cúc áo sơ mi ở cổ.
Tôi... tôi không có ý đó mà.
3
Tôi đã ngồi đối diện bàn làm việc của Tạ Ngôn được 10 phút, tiếng tích tắc trên tường rất đều đặn và có nhịp điệu.
Tạ Ngôn cúi đầu sửa giáo án, ánh nắng buổi chiều xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-xem-mat-cua-le-chi/4819001/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.