"Cổ áo chữ V sâu hun hút mặc trên người ai cũng được, chỉ trừ bà xã nhà mình" -- BY Triệu Thiên Cảnh.
Ngày hôm sau lại ngủ quên, Nguyễn Thần nhìn đồng hồ báo thức đã chỉ đến một giờ chiều.
Cô ôm chăn cười khổ, không ngờ Triệu Thiên Cảnh thoải mái đồng ý hạn chế số lần mỗi tuần như vậy, hóa ra là đã sớm hạ quyết tâm quỵt nợ.
Cứ tiếp tục như thế này, không phải chính cô cũng chắc chắn bị xơi tái sao?
Nguyễn Thần nhìn chằm chằm lên trần nhà, giống như nhìn thấy cánh tay trắng mềm của con cô càng ngày càng rời xa cô.
Hay là cô nên đề nghị hiệu trưởng cho mình đi công tác một tuần, ra ngoài trốn vậy?
Triệu Thiên Cảnh nấu xong cơm trưa, lôi Nguyễn Thần từ trong ổ chăn ra.
Nguyễn Thần ngáp một cái, thoáng nhìn một nồi vằn thắn đầy ụ trên bàn, sắc mặt vừa trắng lại vừa hồng.
Tối hôm qua cô đã nhận lời với Ngô Vận xuống lầu làm vằn thắn, bởi vì người nào đó hứng thú hừng hực, cuối cùng làm cô mê man trên giường, còn Triệu Thiên Cảnh lặng lẽ xuống lầu mang vằn thằn lên.
Mẹ và bố chồng không cần nghĩ cũng biết hai vợ chồng bọn họ ở trên lầu làm gì mà không xuống...
Nguyễn Thần uất ức đập đầu lên mặt bàn, Triệu Thiên Cảnh đúng là khinh người quá đáng!
Triệu Thiên Cảnh nhìn dáng vẻ vừa thẹn vừa giận của cô, khuôn mặt ửng đỏ vô cùng đáng yêu, anh nhịn không được mà dịch sát lại ôm Nguyễn Thần vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-vo-chong-hai-hoa/2392574/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.