Thấy bà hàng xóm có vẻ phiền lòng, Tiêu Sinh lập tức thuận nước đẩy thuyền, kéo tay Cao Hy Hy vào nhà cô. Cao Hy Hy giãy dụa, cơn giận còn chưa nguôi, cô chỉ muốn đạp Tiêu Sinh ra khỏi nhà mình.
“Em định làm loạn chuyện gì vậy? Em chưa hiểu đầu đuôi câu chuyện như thế nào, chỉ thích tự mình suy diễn!”
Tiêu Sinh giữ tay Cao Hy Hy, chớp mắt hiểu ra vì sao Cao Hy Hy lại tức giận. Trong lòng Tiêu Sinh đột nhiên có một chút ảo tưởng rằng Cao Hy Hy vì ghen tuông với Lạc Gia Hân nên mới tức giận mà qua lại với Phương Dật.
Song, thực tế đã chứng minh, Tiêu Sinh thực sự đã nghĩ quá nhiều.
Cao Hy Hy vùng vằng, hất tay Tiêu Sinh, sau đó hất hàm đáp:
"Tôi không cần biết giữa anh và Lạc Gia Hân có mối quan hệ gì, tôi chỉ mong nếu như anh đã muốn ở bên cạnh chị ta, thì làm ơn đừng dây dưa với tôi. Tôi không muốn gặp rắc rối!"
Tiêu Sinh mỉm cười đáp:
"Không phải như em nghĩ đâu, Hy Hy, tôi và Gia Hân hoàn toàn không có quan hệ gì cả! Váy là tôi mua tặng cho em, mấy món em thích cũng là tôi mua cho em..."
"Dừng!" Cao Hy Hy có chút bối rối, lập tức ngắt lời Tiêu Sinh. "Hình như anh đã nghĩ xa quá rồi, Tiêu tổng. Người tôi thích là Phương Dật, người tôi muốn hẹn hò cũng là anh ấy. Vì vậy từ nay, tôi không muốn có chút dây dưa gì với anh, chúng ta đơn giản chỉ có quan hệ sếp - nhân viên, được chứ?"
Những lời Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-va-mat-cua-tieu-tong/441921/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.