Cao Hy Hy vừa ngồi vào bàn làm việc không lâu, Kỷ Hàm lại từ dưới phòng Kế hoạch lên gặp Tiêu Sinh để báo cáo công việc.
Tiêu Sinh liếc nhìn Kỷ Hàm, dáng vẻ rụt rè, thậm thà thậm thụt như vừa đi bắt trộm gà, thực sự khiến người ta không yêu thích nổi. Song, sáng nay hắn có việc quan trọng hơn phải làm, nên không muốn mất thời gian với cậu.
"Cậu để báo cáo ở đây, rồi về làm việc đi, chiều tôi sẽ phản hồi."
Kỷ Hàm như nhận được lệnh ân xá, lập tức mặt mày rạng rỡ, cúi đầu chào Tiêu Sinh rồi thở phào nhẹ nhõm. Trước khi ra ngoài, cậu ta còn liếc mắt nhìn Cao Hy Hy.
Cao Hy Hy đáp lại ánh nhìn của Kỷ Hàm bằng một nụ cười dịu dàng, khiến Tiêu Sinh lại một lần nữa, cảm thấy mất mát. Sao cô đối với hắn không cau có thì là cà khịa, mà đối với Kỷ Hàm lại ôn nhu, trìu mến đến vậy? Thật bất công!
Kỷ Hàm vừa đi không bao lâu, Cao Hy Hy cũng bước ra khỏi phòng làm việc. Tiêu Sinh nheo mắt nhìn theo cô, như đánh mất lí trí, hắn vọt ra khỏi bàn, rón rén đi về phía cửa phòng làm việc rồi ló đầu nhìn ra hành lang.
"Chị Hy Hy, lát nữa chị phải gặp đối tác quan trọng rồi, cái này… cho chị."
Cao Hy Hy nhìn Kỷ Hàm vừa gãi đầu gãi tai vừa chìa ra một cái hộp nhỏ xíu, cô bật cười, xoa xoa đầu cậu rồi mở chiếc hộp.
"Chà, màu son đẹp đấy!" Cao Hy Hy giơ cây son lên, ngắm nghía một hồi lâu.
"Da chị trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-va-mat-cua-tieu-tong/441915/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.