Thấy dáng vẻ của Kỷ Hàm, Tiêu Sinh không suy nghĩ nhiều, lập tức bước lại gần rồi trừng mắt nhìn cậu ta, khiến cậu ta sợ đến xanh mặt.
“Khuya rồi còn ở đây làm gì? Đi về đi! Mai nộp báo cáo cho tôi!”
“Nhưng mà… báo cáo không phải chị Hy Hy đang làm hay sao ạ?” Kỷ Hàm không biết sống chết, lắp bắp nói.
“Tôi bảo làm thì phải làm!” Tiêu Sinh gằn giọng, nhìn Kỷ Hàm với ánh mắt vô cùng hung hãn.
Kỷ Hàm sợ hãi, lập tức chạy biến đi.
Xong đâu vào đấy, Tiêu Sinh nhếch miệng cười rồi quay trở lại phòng Tổng Giám đốc, ho khan một tiếng rồi nói với Cao Hy Hy đang loay hoay thu dọn bàn làm việc:
“Nhanh lên đi, tôi đưa cô về. Khuya rồi, cô có chuyện gì mẹ tôi lại mắng tôi không thương tiếc.”
Cao Hy Hy tròn mắt nhìn Tiêu Sinh một hồi, sau đó khẽ bĩu môi, rồi xách cặp đi theo hắn.
Một lát sau…
“Tiêu Sinh, anh mù đường sao? Tôi đã chỉ đường cho anh rồi, sao đường thẳng anh không đi mà lại đi đường vòng?”
Cao Hy Hy sốt ruột nhìn ra đường, không biết uống nhầm thứ thuốc gì, Tiêu Sinh lái xe chậm như rùa bò, lại còn cố tình đi đường vòng.
“Không mang theo bằng lái, đường thẳng có cảnh sát giao thông.” Tiêu Sinh hờ hững đáp, gương mặt không gợn chút biểu tình nào.
Cao Hy Hy tức muốn chết, cô khoanh tay trước ngực, trên mặt là biểu cảm hậm hực xen lẫn bất lực. Tiêu Sinh thực sự rất thích chơi khăm người khác!
“Về đến nhà cũng đã hơn mười hai giờ, còn thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-va-mat-cua-tieu-tong/441907/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.