Thịnh tiên sinh nâng mình dậy tựa vào đầu giường ngồi, nhìn tới Thịnh tiên sinh toàn tu toàn vĩ(*) đứng trước mặt mình quả thực không còn gì cao hứng hơn, tuy rằng hiện tại cẳng còn khoèo. Thịnh tiên sinh đầy mặt nghiêm túc nhìn mình, mình thật sự hơi hoảng, có phải là cẳng gà của mình khoèo triệt để? Trị không hết?Thịnh tiên sinh thanh thanh họng “Lần sau không cho phép làm loại chuyện này.” Mình muốn biện hộ cho chính mình một chút, tình huống lúc ấy khẩn cấp, căn bản không kịp suy xé, mình hành động thế này là vẹn toàn nhất rồi, mình cảm thấy hành động của mình hoàn toàn xứng đáng để được ngực đeo khăn quàng đỏ đứng trước cổng Thiên An có hồng kì năm sao tung bay.
Thịnh tiên sinh nhìn đùi phải bó thạch cao của mình, nói: “Đây là lần đầu tiên em đẩy tôi ra, tôi hi vọng đây cũng là một lần cuối cùng.” Nói xong sắc mặt có chút mất tự nhiên, Thịnh tiên sinh đỏ mặt.
Mình hiện tại đặc biết thấu hiểu tâm tình của dân xã hội đen khi nói ra loại lời yêu: tôi muốn đánh gãy chân em, như vậy em sẽ không thể chạy khỏi thế giới của tôi, bởi vì Thịnh tiên sinh lần nào cũng sẽ khiến nội tâm mình có dục vọng phạm tội, quả thực muốn nhốt hắn ở trong nhà không cho ai trông thấy.
“Chân em sẽ không khoèo thật chứ?” mình có chút lo lắng.
“Nói bậy.” Thịnh tiên sinh mở hộp giữ ấm, là canh xương trù nương hầm cho mình, nghe hương vị quen thuộc, đột nhiên nhớ quản gia và trù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tu-duong-cua-goi-om/2159087/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.