Hai ngày trong tù, Hạ Tác gần như không tài nào chợp mắt.
Ban đầu, anh cố gắng gượng dậy giữa cơn buồn ngủ, định tiếp tục công việc dù không lương bổng, không văn phòng, nhưng còn chưa kịp rời khỏi phòng y tế, anh đã bị một cơn đau đầu đột ngột quật ngã.
Cảm giác sưng tấy và đau như xé toạc lan ra từ não thất thứ ba, suýt nữa khiến Hạ Tác ngỡ rằng đầu mình sẽ nổ tung vì áp lực từ bên trong... Món ăn vặt truyền thống của Đông Á, tào phớ, quả là rất ngon.
...Phải, trong hoàn cảnh này, thứ Hạ Tác vô cùng nhớ nhung lại chính là đồ ăn.
Những món ăn ngon có thể chống lại mọi nỗi đau thì phải.
Khi rời khỏi viện nghiên cứu, là vị sô cô la nóng hổi, ngọt ngào, mềm mượt tan chảy trong miệng; là cơm xá xíu ở nhà ăn Đại học Liên bang Quốc gia với vị béo hơi ngấy; là những món ngon chưa từng nghe tên trong căn hộ của thầy An, đúng rồi... còn có nữa.
Còn có học kỳ hai ở Đại học Thủ đô, khi anh trở lại trường sau kỳ nghỉ đông. Anh đẩy cửa ký túc xá, nhìn thấy chàng trai quàng khăn, tay múa chiếc xẻng nấu ăn, căn phòng nhỏ mười lăm mét vuông ngập tràn hương thơm của thức ăn. Giờ nghĩ lại, mối quan hệ giữa anh và Nhược Cửu Châu, dường như cũng bắt đầu trở nên thân thiết từ lúc đó.
Chợt nhận ra, khoảng thời gian ấy đã xa lắm rồi.
Hạ Tác ngồi trên giường, nghiến chặt răng, vị máu tanh nhàn nhạt lan ra đầu lưỡi. Hai tay anh siết chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-nguoi-dan-duong-nhan-tao/5019276/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.