"Thưa Thượng tá, ngài vẫn ổn chứ?"
Trong phòng y tế trắng toát, Hạ Tác nhẹ nhàng gật đầu.
Chỉ một động tác nhỏ như vậy cũng khiến đầu anh đau nhức khôn nguôi, tầm nhìn chao đảo biến mọi thứ trước mắt thành nhiều ảnh ảo chồng chéo. Anh vô thức đưa tay vuốt qua hốc mắt, mạch máu ở thái dương giật thình thịch, máu huyết cuồn cuộn như muốn phá vỡ thành mạch mà phun ra ngoài.
Nữ y tá tiến lên, đầu ngón tay thấm tinh dầu, xoa cho nóng rồi nhẹ nhàng day hai bên thái dương cho anh.
"Ngài thật quá bất cẩn rồi," người phụ nữ lớn tuổi trong bộ đồng phục y tá phê bình anh, "Thức tỉnh có tiền triệu rất rõ ràng, sao có thể đến thời khắc mấu chốt thế này mà ngài lại không biết gì cả chứ."
"…Xin lỗi." Hạ Tác nhắm mắt lại.
Người nhân tạo không nằm trên giường bệnh, để ép mình tỉnh táo, anh ngồi trên chiếc ghế sắt đặt cạnh giường.
Phòng y tế nhỏ bé tràn ngập mùi tinh dầu nồng nặc, xộc vào mũi Hạ Tác. Anh thấy mùi hương này thật kinh tởm, nhưng đồng thời lại bị nó làm cho buồn ngủ rũ rượi.
Nữ y tá vừa xoa bóp vừa đánh giá vị Thượng tá danh tiếng lẫy lừng của Liên Bang vừa được đưa vào cấp cứu, lặng lẽ thở dài.
Trải qua mấy trăm năm phát triển, số người thức tỉnh của Liên Bang đã chiếm 99.999999% tổng dân số, đến mức người chưa thức tỉnh ngược lại mới là của hiếm. Nhưng điều đó không có nghĩa là việc thức tỉnh hoàn toàn không có rủi ro. Mỗi đứa trẻ khi đến tuổi thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-nguoi-dan-duong-nhan-tao/5019273/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.