"Ha ha ha ta biết, yên tâm đi, cậu và tiểu đệ Cửu Châu là người một nhà, cũng tức là người một nhà với ta~"
Giám ngục trưởng vỗ vỗ vào lớp mỡ trên ngực mình, cam đoan.
Hạ Tác lặng lẽ dùng nĩa bạc xiên một miếng bít tết đã cắt sẵn, rồi ăn.
Nhà tù Thủ đô, tầng hầm một là nhà ăn công cộng, mọi vật dụng bên trong đều được đổ bằng xi măng, từ tường, bàn, ghế, quầy ăn, cho đến cả bát đĩa. Màu trắng xám chiếm cứ từng tấc không gian, bởi vì có một vị giám ngục trưởng tiền nhiệm từng nói, bất kỳ ai trong quá trình thụ án đều không nên sống một cuộc đời muôn màu muôn vẻ.
Nhưng hiển nhiên, giám ngục trưởng hiện tại không muốn sống giống như tù nhân của mình. Vài giờ sau khi thay đồ tù, Hạ Tác được mời đến nhà ăn riêng của vị giám ngục trưởng này. Vừa bước vào cửa, cậu đã cảm thấy như bị hỗn hợp đủ các loại màu sắc vô thẩm mỹ trong gian nhà ăn rộng lớn táp thẳng vào mặt.
Ví dụ như những bức tường màu cầu vồng và sàn nhà màu vàng thổ hào, cùng với các kiệt tác hội họa phái trừu tượng của thế kỷ 21 treo trên tường.
May mắn là thức ăn đầu bếp làm thật sự rất ngon. Sau khi dùng bữa xong, bổ sung lại năng lượng đã cạn kiệt, Hạ Tác rất hài lòng.
Ngoài ra, người nhân tạo cảm thấy, sớm muộn gì... Nhược Cửu Châu cũng sẽ bị tống giam vì tội tham ô, cứ nhìn những kẻ mà gã qua lại hằng ngày là biết.
Giám ngục trưởng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-nguoi-dan-duong-nhan-tao/5019270/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.